Cô định đeo vòng tay đặc biệt lên tay, nhưng loay hoay một hồi vẫn không đeo được, Hoắc Vân Thâm bèn xung phong nhận việc: "Tôi đeo giúp em."
"Được." Hoắc Vân Thâm gật đầu.
Cô đưa vòng tay và cổ tay cho anh.
Hoắc Vân Thâm cầm vòng tay, đeo lên cổ tay trắng mịn của cô, kích cỡ nhỏ bé vừa xinh.
Hứa Hi Ngôn lắc lắc cổ tay mình, mắt cười thành hình trăng khuyết: "Không ngờ lại đẹp như vậy! Thật sự rất đặc biệt! Tôi rất thích! Cảm ơn anh nhé, anh Hoắc."
Nhận được món quà của nam thần, Hứa Hi Ngôn rất vui mừng, yêu thích bảo bối không rời tay. Sau này, cô muốn mỗi ngày đều đeo nó trên tay.
Rời khỏi xưởng gốm sứ, bọn họ tiếp tục đi về phía trước. Ở một cửa hàng quần áo, Hứa Hi Ngôn mặc thử một chiếc váy vừa dài vừa rộng theo phong cách Bohemia đặc biệt.
"Anh Hoắc, tôi mặc bộ này thế nào?"
Khi Hứa Hi Ngôn nhấc làn váy và xuất hiện ở trước mặt anh, còn thuận tiện kết hợp với một chiếc mũ.
"Đẹp đấy."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com