Hàn Sâm dùng mấy cách học được ở trường học nhưng đám Dương Vĩnh Thành chẳng hề có dấu hiệu tỉnh lại, chẳng trách Chu Đình lại không sợ.
"Đừng phí sức nữa, trúng Nhất Trụ Hương, nếu không có thuốc giải của tôi thì họ không thể tỉnh lại được đâu. Hơn nữa, người trúng Nhất Trụ Hương để quá ba ngày, không chết thì cũng thành người sống thực vật, đến tôi cũng không giải được." Tuy Chu Đình mặt mũi bầm dập nhưng lại cười rất vui vẻ.
Chu Đình chỉ sợ Hàn Sâm không nhìn không nói, bắt lấy hắn ta hành một trận thôi, chứ nếu Hàn Sâm có nhìn có nói, thì hắn ta sẽ có cách khiến Hàn Sâm không tùy tiện động đến hắn ta nữa.
Thấy Hàn Sâm không nói gì, Chu Đình nói tiếp: "Cậu đừng mơ tìm được thuốc giải trên người tôi. Thuốc giải quan trọng như vậy, tôi đương nhiên sẽ không mang thành phẩm theo người, nếu cậu biết điều chế thuốc thì cứ cầm nguyên liệu trên người tôi mà chế. Không thì cậu thả tôi ra, tôi sẽ điều chế giúp cậu."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com