Cho đến khi Quý Noãn nhìn thấy phía trên phòng nghỉ có mấy màn hình giám sát, cô mới đại khái hiểu được câu vẫn luôn chú ý cô là có ý gì.
Hóa ra từ lúc mình mới vừa đến đây là đã bị theo dõi rồi sao?
Thấy sắc mặt Quý Noãn không được tốt lắm, ông Tiêu Chấn Quân nói: "Cô Quý đừng hiểu lầm, bình thường đứa con kém cỏi của tôi hiếm khi dẫn theo bạn nhảy đến dự tiệc. Bởi vì cô là bạn tiệc của nó, nên tôi mới chú ý đến cô nhiều hơn một chút."
Nghe thấy lý do này, gương mặt Quý Noãn mới thả lỏng đôi chút: "À, ra là vậy."
Tuy lý do ba chú ý đến bạn tiệc của con trai nghe rất bình thường, nhưng Quý Noãn nhớ, người mời cô tới đây không chỉ là Tiêu Lộ Dã, mà còn bao gồm cả ông Tiêu Chấn Quân.
Huống chi, Tiêu Lộ Dã rõ ràng chỉ đùa giỡn với cô là nhiều, chưa từng thật lòng có hứng thú. Nếu đã không có hứng thú thì chắc chắn sẽ không để ba anh ta hiểu lầm, cũng sẽ càng không để cô đến gặp ba anh ta.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com