Dứt lời, Hoắc Miên lại ấn mạnh, cả người Hoắc Tư Dật dần dần nghiêng về phía trước…
"Á… Đừng mà, em không muốn chết, Hoắc Miên, em xin chị, chị đừng giết em mà."
Dù tính tình anh ta có nóng nảy đến mấy thì bây giờ cũng chẳng còn cách nào khác…
Hoắc Tư Dật đã bị cô dọa cho sợ đến mức tè cả ra quần rồi..
Có lẽ là mấy năm qua nói móc mỉa Hoắc Miên thành quen rồi, nên anh ta cảm thấy chị em Hoắc Miên quá thật thà, vì thế mỗi lần gặp nhau đều đối chọi rất gay gắt.
Thật ra chỉ là do Hoắc Miên lười cãi nhau với anh ta mà thôi, cảm thấy anh ta là một thằng đần…
Nhưng chuyện anh ta đánh Cảnh Chí Tân đã chọc giận cô một cách triệt để...
Hôm nay, một mình cô túm chặt cà vạt của Hoắc Tư Dật, diễn một cảnh đáng sợ, giết người trên sân thượng.
Mọi chuyện sống còn đều bị quẳng lên chín tầng mây, Hoắc Tư Dật cảm thấy Hoắc Miên rất đáng sợ…
Lúc cô nổi khùng lên quả thật y hệt như một kẻ điên…
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com