webnovel

暖风不及你情深

Quý Noãn bị hạ thuốc độc, trước khi chết, cô mơ hồ nhìn thấy bóng người đàn ông cao lớn đến trước cửa phòng giam, người ấy không phải ai khác, chính là Mặc Cảnh Thâm – người chồng mà mười năm trước cô đã từng dùng cái chết để ép ly hôn. Khi tỉnh lại, Quý Noãn bất ngờ phát hiện bản thân đã xuyên về mười năm trước, khi ấy cô vẫn là bà Mặc – là người phụ nữ xinh đẹp nhất Hải Thành, kiêu ngạo, cá tính, coi thường người khác và đặc biệt căm ghét cuộc liên hôn giữa hai nhà Mặc – Quý. Trong quá khứ, cô đã tự cắt cổ tay để ép Mặc Cảnh Thâm ly dị, ép anh phải thề không được xuất hiện trước mặt cô, để rồi sau đó, nhà họ Quý sụp đổ, cô lang thang phiêu bạt, bị bọn buôn người bắt đi, bị vu oan rồi chết trong nhà giam, còn Mặc Cảnh Thâm trở thành người đứng đầu Tập đoàn Shine, giữ đúng lời hứa, mười năm không một lần quay lại Hải Thành. Vận mệnh cho Quý Noãn cơ hội được sửa chữa sai lầm, bởi vậy, cô không thể bỏ lỡ. Cô ra sức níu giữ cuộc hôn nhân đã từng bị chính mình đẩy đến bờ vực đổ vỡ, cô tìm cách kiên cường, độc lập, trả thù những ai từng muốn hại cô và nhà họ Quý. Đối với Mặc Cảnh Thâm, cô lại càng trân trọng, bởi khi tĩnh tâm nhìn lại, cô mới nhận ra Mặc Cảnh Thâm chính là người đàn ông luôn đứng sau bảo vệ mình, dù cô ngông cuồng, bất chấp lý lẽ, anh vẫn sẽ dịu dàng, che chở và bao dung mọi thứ.

Emerald Smiles · perkotaan
Peringkat tidak cukup
1335 Chs

Chương 95: Tôi không thay! Anh mở cửa ra cho tôi!

Editor: Nguyetmai

"Tại sao tôi phải đồng ý với anh? Người thật sự thẹn với lòng là anh, không phải là tôi!" Quý Noãn lẳng lặng đối mặt.

Người đàn ông trước mặt thản nhiên cười khẽ, đồng thời khóe môi cong lên một vòng cung như có như không: "Em thật sự nghĩ rằng Mặc Cảnh Thâm không biết mối quan hệ giữa chúng ta? Chẳng phải em rất muốn thoát khỏi mọi thứ liên quan đến tôi sao? Tôi đưa ra điều kiện cũng không cần phải giải thích lý do với em."

Quý Noãn rất muốn nện cái túi xách trong tay vào mặt anh ta.

Cô cố nén cơn giận, lạnh lùng hỏi: "Nếu thay mặt nhà họ Thịnh tham dự tiệc tối, tại sao anh lại bảo tôi đi?"

"Nhất định phải là em."

"Tại sao phải là tôi?"

"Đến đó em sẽ biết." Anh ta hờ hững nhếch môi, nở nụ cười lạnh lùng, không hề giải thích một câu, cũng không đợi Quý Noãn đồng ý hay từ chối, lại đeo khẩu trang y tế lên, đi vào phòng bệnh bên cạnh.

Quý Noãn nhìn xuống sàn nhà được rải đầy mùi nước khử trùng, rơi vào suy tư.

***

Bab Terkunci

Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com