webnovel

暖风不及你情深

Quý Noãn bị hạ thuốc độc, trước khi chết, cô mơ hồ nhìn thấy bóng người đàn ông cao lớn đến trước cửa phòng giam, người ấy không phải ai khác, chính là Mặc Cảnh Thâm – người chồng mà mười năm trước cô đã từng dùng cái chết để ép ly hôn. Khi tỉnh lại, Quý Noãn bất ngờ phát hiện bản thân đã xuyên về mười năm trước, khi ấy cô vẫn là bà Mặc – là người phụ nữ xinh đẹp nhất Hải Thành, kiêu ngạo, cá tính, coi thường người khác và đặc biệt căm ghét cuộc liên hôn giữa hai nhà Mặc – Quý. Trong quá khứ, cô đã tự cắt cổ tay để ép Mặc Cảnh Thâm ly dị, ép anh phải thề không được xuất hiện trước mặt cô, để rồi sau đó, nhà họ Quý sụp đổ, cô lang thang phiêu bạt, bị bọn buôn người bắt đi, bị vu oan rồi chết trong nhà giam, còn Mặc Cảnh Thâm trở thành người đứng đầu Tập đoàn Shine, giữ đúng lời hứa, mười năm không một lần quay lại Hải Thành. Vận mệnh cho Quý Noãn cơ hội được sửa chữa sai lầm, bởi vậy, cô không thể bỏ lỡ. Cô ra sức níu giữ cuộc hôn nhân đã từng bị chính mình đẩy đến bờ vực đổ vỡ, cô tìm cách kiên cường, độc lập, trả thù những ai từng muốn hại cô và nhà họ Quý. Đối với Mặc Cảnh Thâm, cô lại càng trân trọng, bởi khi tĩnh tâm nhìn lại, cô mới nhận ra Mặc Cảnh Thâm chính là người đàn ông luôn đứng sau bảo vệ mình, dù cô ngông cuồng, bất chấp lý lẽ, anh vẫn sẽ dịu dàng, che chở và bao dung mọi thứ.

Emerald Smiles · perkotaan
Peringkat tidak cukup
1335 Chs

CHƯƠNG 1174: NAM HỮU PHONG LINH, BẮC HỮU HÀNH MỘC (437)

Editor: Nguyetmai

"Bác Phong." Phong Lăng nhìn bà: "Đợi lát nữa Lệ lão đại sẽ tới, chắc hai người cũng tính là người quen cũ nhỉ."

Nghe thấy Phong Lăng nhắc đến Lệ lão đại, lúc đầu bà Phong vẫn chỉ đang nghĩ chuyện của cô, không nghĩ sang chuyện khác được, lại nhìn bộ quần áo thể thao kiểu nữ Phong Lăng đang mặc, nhớ lại lúc trước Lệ Nam Hành và Phong Lăng vẫn luôn dính lấy nhau. Bây giờ lại không ở trong căn cứ XI mà là tại một trung tâm thương mại, Phong Lăng đi mua đồ, Lệ Nam Hành lại đến đón.

Thế nên, quan hệ giữa Phong Lăng và Lệ Nam Hành là...

Tần Thu nhớ đến cuộc hôn nhân hoang đường trước kia, ánh mắt lại lóe sáng, nở nụ cười nhìn cô: "Được, cũng lâu rồi bác chưa gặp Nam Hành, vậy cùng đi uống một tách cà phê nhé, bác mời, được không?"

Giọng của bà Phong rất dịu dàng, trong nét dịu dàng còn có cả đôi chút cẩn trọng, như thể trong vô thức bà sợ rằng Phong Lăng sẽ từ chối, sợ rằng bản thân mình sẽ khiến cô chạy mất.

Bab Terkunci

Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com