webnovel

Truyện ngắn kinh dị

Auteur: DaoistE0EgcG
Urbain
Actuel · 10.7K Affichage
  • 7 Shc
    Contenu
  • audimat
  • N/A
    SOUTIEN
Synopsis

Chapter 1Chương 2: Tiếng Cười Trong Đêm

Trong một khu phố nhỏ và yên tĩnh, có một cô gái tên Emily sống một mình trong căn nhà cũ kĩ. Cô thường làm việc khuya vì công việc đòi hỏi sự tập trung và yên tĩnh tuyệt đối. Vào những đêm như vậy, chỉ có ánh sáng từ chiếc đèn bàn hắt lên khuôn mặt mệt mỏi của cô.

Một đêm nọ, khi Emily đang hoàn thành bản báo cáo cuối cùng, cô bắt đầu cảm thấy có điều gì đó không đúng. Tiếng gió rít qua những khe cửa sổ và âm thanh kỳ lạ vang lên từ tầng dưới. Cô tự trấn an mình rằng đó chỉ là những tiếng động bình thường của ngôi nhà cũ, nhưng cảm giác rờn rợn vẫn không rời khỏi cô.

Đồng hồ điểm 2 giờ sáng, Emily quyết định tạm nghỉ và xuống bếp uống một cốc nước. Khi cô vừa bước xuống cầu thang, đèn phòng khách bỗng nhiên chập chờn rồi tắt phụt. Emily thở dài, nghĩ rằng có lẽ bóng đèn đã hỏng. Cô mò mẫm trong bóng tối để tìm công tắc, nhưng khi bật đèn lên, cô thấy một bóng đen thoáng qua ở góc phòng.

Emily giật mình, tim đập thình thịch. Cô nhìn quanh nhưng không thấy gì ngoài sự im lặng đáng sợ. Quyết định rằng mình chỉ tưởng tượng, cô quay lại bếp. Nhưng vừa đặt chân vào, cô nghe thấy tiếng cười khẽ từ phía sau. Emily quay lại, thấy một cô gái trẻ đứng ngay lối vào, mái tóc dài che kín khuôn mặt.

Emily lùi lại, tay run run làm rơi chiếc cốc. "Ai đó?" Cô hét lên, nhưng cô gái chỉ đứng im, tiếng cười kỳ dị vẫn vang lên. Không gian xung quanh bỗng lạnh buốt, khiến Emily cảm thấy như mình đang bị đóng băng tại chỗ.

Cô gái bước đến gần hơn, và Emily nhận ra gương mặt của cô ta - nhợt nhạt, đôi mắt trống rỗng và một nụ cười méo mó. "Cô là ai? Muốn gì ở tôi?" Emily lắp bắp hỏi, nhưng không nhận được câu trả lời. Thay vào đó, bóng ma tiến lại gần hơn, ánh mắt lạnh lẽo như hút cạn sinh khí của Emily.

Emily cố gắng chạy trốn, nhưng căn nhà dường như biến thành mê cung. Mọi cánh cửa cô mở đều dẫn đến cùng một căn phòng, nơi bóng ma đang đợi sẵn. Tiếng cười ngày càng lớn, vọng lại trong đầu Emily như những nhát dao cắt vào tâm trí. Cô cảm thấy như mình đang mất đi sự tỉnh táo.

Cuối cùng, Emily tìm được lối ra và lao thẳng ra khỏi nhà. Nhưng khi cô quay đầu lại, ngôi nhà vẫn sáng đèn, và bóng ma cô gái đứng nhìn theo từ cửa sổ, nụ cười quỷ dị chưa bao giờ biến mất.

Emily không bao giờ trở về ngôi nhà đó nữa. Cô chuyển đến một thành phố khác, cố gắng quên đi những ký ức kinh hoàng. Nhưng mỗi đêm, cô vẫn nghe thấy tiếng cười khẽ bên tai khi cô sắp ngủ. Ánh mắt trống rỗng của bóng ma luôn hiện lên trong tâm trí, khiến cô không thể nào yên giấc. Và dù đi đến đâu, Emily luôn cảm thấy có một bóng đen theo dõi mình, như lời nguyền không thể thoát khỏi của cô gái ma quái kia.

Và thế là, cô sống trong sự ám ảnh và sợ hãi mãi mãi, không bao giờ biết được liệu bóng ma ấy chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng hay thật sự tồn tại. Những đêm khuya tĩnh lặng, khi tiếng cười vang vọng, Emily biết rằng cô không bao giờ có thể trốn thoát khỏi nỗi kinh hoàng đã từng xảy ra trong ngôi nhà cũ kỹ đó.

Vous aimerez aussi

Dưa Gang Nhỏ Của Anh

Ngay từ khi còn nhỏ thì hắn đã là một tên háo sắc có đánh chết hắn thì hắn cũng không thừa nhận. Nhưng mà cũng vì chị gái ngốc nghếch kia quả thật cực kì đáng yêu. Mặt tròn tròn, mắt tròn tròn, còn có ngực cũng tròn tròn luôn….. Lúc nào cũng “tự tiện” xuất hiện trong giấc mộng của hắn dù hắn chưa cho phép. Làm hại hắn không tự kiểm soát được đầu óc của chính mình, luôn toàn là một “mảng đen tối”… Rõ ràng là cô lớn tuổi hơn hắn, nhưng sao lại không biết tự chăm sóc bản thân mình. Đối với người ngoài cũng không đề phòng chút nào, càng lớn thì ngực càng to chứ não không thấy lớn thêm tẹo nào.  Tâm tình phiền muộn, cô uống đến say khướt rồi lê gót đi kể khổ với hắn. Không mắng cô không được. Nhưng cô vậy mà dám “nghênh ngang” bộ ngực “quả dưa gang”, tự mình xem “nó” như gánh nặng rồi oán trách.  Chửi rủa đàn ông chỉ toàn thích nhìn chằm chằm vào bộ ngực của phụ nữ rồi chảy nước dãi ròng ròng...... Nói thật, đàn ông trên đời này, không ai có thể chịu nổi cái cảm giác khi thị giác của mình “bị kích thích” như thế này.  Nên khi hắn lấy “Chị gái Dưa Gang” làm của riêng xong mới phát hiện thì ra hắn không phải là “nhất thời” bị cô mê hoặc. Mà chính là trong một lúc nào đó hắn đã vô tình yêu người con gái ngốc nghếch này…

DaoistKAYbOL · Urbain
5.0
19 Chs

Dưới Bóng Băng Đảng

hành trình khám phá thân thế, nội tâm và cuộc đấu tranh giữa bóng tối – ánh sáng trong con người Deahan, thủ lĩnh bí ẩn và tàn nhẫn của một băng đảng tội phạm có tổ chức trải rộng khắp thế giới. Trong phần mở đầu, Deahan hiện lên như một người lạnh lùng, thông minh và đầy quyền lực, đứng đầu băng đảng với 6 thành viên thân cận: Rinno, Kawashina, Saku, Benkey, Kaiju và Oshina – tất cả đều là đàn ông trung thành và giỏi chiến đấu. Câu chuyện dần được hé lộ khi Kazura, cậu em út từng là một cầu thủ bóng đá xuất sắc, nay sống đời bình thường, được đưa vào cuộc đời Deahan. Dù Deahan giấu thân phận thật khỏi Kazura và chỉ xem cậu là một đứa em cần được bảo vệ, sự xuất hiện của Kazura lại như ánh sáng duy nhất còn lại trong tâm hồn Deahan – nơi đã bị thù hận và quá khứ u tối của cha anh, Deagi, ám ảnh. Mùa một khắc họa cuộc chiến nội tâm của Deahan khi anh bước vào cuộc đối đầu ở New York với Bredkill, kẻ đứng thứ hai trong tổ chức Black Dragon – tổ chức từng được cha anh nắm quyền. Deahan không chỉ phải đối mặt với kẻ thù, mà còn với Maicol – nhân vật nguy hiểm đứng sau cuộc thử thách đó. Khi Deahan tuyên bố thân phận mình là con trai cả của Deagi, anh chấp nhận lời thách thức để giành lại quyền lực và dần lật mở những âm mưu đằng sau sự sụp đổ của cha mình. Trận chiến khốc liệt tại New York đánh dấu đỉnh điểm mùa một – nơi Deahan chính thức đánh bại Bredkill và tiếp quản vị trí của cha mình trong Black Dragon. Mùa một kết thúc bằng lời tuyên bố kế vị của Deahan, mở ra một kỷ nguyên mới dưới tay anh. Nhưng cùng lúc đó, sự xuất hiện của Kazura lại đặt ra câu hỏi: liệu Deahan có còn giữ được trái tim mình giữa quyền lực và bóng tối?

Phat_Gia · Urbain
Pas assez d’évaluations
200 Chs

SOUTIEN