"Nhưng ngươi sao lại ngu xuẩn như vậy?" Đường Lăng nói, giọng nói không lớn, rất bình tĩnh, là một trong hai người khiêu chiến cuối cùng, anh căn bản không biết bên ngoài tháp Niết Bàn, có rất nhiều ánh mắt đang nhìn về anh.
Giây phút xoay ngược tình thế mà mọi người mong chờ đã bắt đầu sao?
Trước mặt bao người, Đường Lăng vươn ngón trỏ bên tay phải ra, ánh mắt cũng trở nên vô cùng chăm chú, dưới sự quan sát nghiêm túc, ngón trỏ của Đường Lăng sáng lên, một ngọn lửa xuất hiện trên ngón trỏ của Đường Lăng.
"Ta nói ta luôn rất thành thật, ngươi tốt nhất hãy tin tưởng ta. Đều là thật sự."
"Giống như hiện tại, ta đã đã tìm được."
"Sau đó rất nhanh, ta sẽ giành thắng lợi, rồi giết chết ngươi."
"Ngươi không phải ngu xuẩn sao? Nhưng cũng không trách ngươi. Vốn ngươi không thể giết chết được ta."
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com