webnovel

Chicago 1990

Một chàng trai người Trung Quốc trong lúc mơ hồ không rõ nguyên nhân đã xuyên không vào thân thể của cậu bé Alexandre Tống, một cậu trai mười lăm tuổi, mồ côi, sống nhờ nhà dì tại Chicago. Hoàn cảnh của thân thể mà Tống Á xuyên không cực kỳ bi thảm. Đầu tiên chính là nghèo đói, gia đình của dì hắn chủ yếu sống nhờ vào món tiền trợ cấp vốn dĩ vô cùng ít ỏi. Câu chuyện về những kẻ khi xuyên không không cần lo về vấn đề tài chính lại không hề xảy ra với hắn. Hiện tại, trong túi quần của hắn chỉ có ba đồng hai lăm xu, chỉ dám dùng để chuẩn bị cho tình huống khẩn cấp thì lấy ra gọi điện thoại công cộng. Nơi gia đình hắn ở là phía Nam thành phố Chicago, mảnh đất của sự nghèo khó, súng ống, thuốc phiện, bang phái, báo thù chém giết lẫn nhau. Tống Á cứ tưởng rằng hắn sẽ lớn lên trong những ngày tháng thiếu thốn đầy nguy hiểm như thế. Nhưng rồi đến một ngày hắn bỗng nhận được “thiên khải”. Bằng sự không ngoan, hắn đã sử dụng “thiên khải” để giúp mình trở nên nổi tiếng, đưa cả gia đình ra khỏi khu vực miền Nam Chicago và vươn lên, chiếm lĩnh toàn bộ thị trường âm nhạc nước Mỹ.

Tề Khả Hưu · Fantaisie
Pas assez d’évaluations
698 Chs

Chương 25: Xem phim

Éditeur: Nguyetmai

Được Tống Á chủ động bắt chuyện, cô gái cảm thấy hạnh phúc đến mức có thể ngất đi bất cứ lúc nào. Chưa cần nói về chuyện tình cảm, chỉ cần nhắc đến việc có quan hệ thân thiết với nhân vật nổi tiếng trong trường học đã khiến cho các cô gái cảm thấy vô cùng vinh dự. Giới thiệu qua một chút, cô gái này tên là Ellie, cô cảm thấy rất hài lòng khi nhìn thấy những ánh mắt đầy ghen tị, Ellie chủ động khoác tay mình vào khuỷu tay của Tống Á. Cô muốn tuyên bố cho tất cả mọi người biết rằng cô bây giờ là bạn gái của hắn.

Nữ thần đội cổ vũ tức giận giậm chân, anh chàng thành viên đội bóng bầu dục đang trồng cây si cô nàng vội vã chạy tới thừa cơ hội lấy lòng.

Nhờ Ellie mà Tống Á tránh được một "kiếp nạn" nên hắn cũng không muốn trở thành một người vô ơn. Trong số các cô gái, hắn chỉ cần liếc mắt một cái đã có thể lựa chọn được cô. Ellie rất phù hợp với tiêu chuẩn về thẩm mỹ của hắn bởi vì dáng người của cô không hề cao lớn giống như các cô gái da đen trong đội cổ động viên nữ. Ngược lại, dáng người Ellie gần giống với người phương Đông nhỏ nhắn và xinh xắn. Bởi vì cô là người lai giữa hai dòng máu da trắng và da đen nên màu da và ngoại hình của cô có chút giống người châu Âu. Dù sao thì Tống Á cũng thấy Ellie vô cùng xinh đẹp.

Vào lúc này, có một người bạn gái chính thức sẽ giúp hắn bớt đi được rất nhiều chuyện phiền phức trong trường học, ít nhất không khiến cho các chàng trai khác ghen ghét.

Sau giờ học ngày thứ Sáu, chị gái Connie đã đưa Tống Á đến lối vào của rạp chiếu phim, sau đó tìm kiếm từ trong túi một thứ gì đó rồi nhanh chóng nhét vào trong túi hắn.

"Mày có muốn tao để lại chiếc xe này cho mày sử dụng không?"

Khi Connie nói, miệng cô mở to. "Tao biết một số nơi, sau khi trời tối mày có thể dẫn bạn gái đến đó và có thể làm một số việc ngay ở trên xe."

"Wow, chị biết nhiều phết nhỉ." Tống Á cười nhạo lại Connie. Hắn lấy từ trong túi ra một bao cao su có logo phòng chống AIDS. Vừa nhìn liền biết rằng đây là loại phân phát miễn phí trong trường học. Trước đây hắn đã rất lúng túng khi nhận nó, "Em không có bằng lái xe, làm thế nào để lái xe." Thân thể này trước đây đã biết lái xe, nhưng hắn vẫn chưa đủ mười sáu tuổi nên chưa thể có bằng.

Connie không quan tâm nói: "Không sao, ở phía Nam thành phố, chỉ cần mày không đi quá tốc độ, sẽ không ai ngăn cản mày. Mày thực sự không cần xe sao? Tao có thể đi xe buýt về nhà."

"Quên đi, em không muốn mạo hiểm một chút nào." Tống Á mở cửa xe.

"Đúng vậy, Alexander của chúng ta còn muốn trở thành một người nổi tiếng mà." Connie vỗ nhẹ vào mặt Tống Á. "Đừng quá tin tưởng vào các cô gái, phải thật sự chú ý." Cô chỉ vào túi của Tống Á.

"Em biết."

Tống Á sau khi đồng ý liền nói lời tạm biệt với Connie và đi đến địa điểm đã hẹn trước đó. Vừa nhìn cậu đã thấy Ellie đang đứng đợi ở đó. Cô hôm nay mặc một bộ quần áo đã được lựa chọn rất kĩ. Khi thấy Tống Á, cô liền chạy tới khoác tay lên người hắn,"Anh yêu…"

"Này... sao em lại đến sớm như vậy? Đi mua vé trước đi?"

Hai người vừa trò chuyện vừa đi vào rạp chiếu phim, còn chưa đến giờ tan làm của nhân viên văn phòng. Cửa sổ phòng bán vé trong suốt, rất thuận tiện cho bọn họ lựa chọn vé.

"Ồ", Tống Á phát hiện tấm poster trên tường có hai chữ Trung Quốc là 'Gia Hòa'.

"Có phim điện ảnh của Trung Quốc cơ à?" Hắn rất có hứng thú với bộ phim có tên là Ninja Rùa. Trên poster, bốn con rùa xanh hình, toàn thân được trang bị vũ khí và trông rất lợi hại.

"Anh còn chưa trưởng thành hay sao? Chúng ta nên xem những bộ phim mà người lớn nên xem." Ellie đứng bên cạnh nhìn thấy bộ phim mà Tống Á muốn lựa chọn.

"Người lớn nên xem..." Tống Á suy nghĩ rồi nói: "Người bán vé sẽ không bán loại vé đó cho chúng ta đâu?" Hắn hỏi.

"Anh đang suy nghĩ cái gì vậy!"

Elliee hờn dỗi, chỉ vào một poster khác, "Em đang nói về bộ phim này."

"Sao cơ?" Tống Á nhìn sang poster phim có tên là Pretty Woman, trong tấm hình là một nữ diễn viên với nụ cười vô cùng cuốn hút, "Julia Roberts, thể loại phim tình cảm à..."

"Chúng ta hãy xem phim này đi." Elliee rút ra những đồng xu từ túi quần jean.

"Được rồi." Tống Á giữ tay cô lại, từ chối chia đôi tiền, rồi lấy tiền ra trả cả hai vé.

"Bộ phim này rất hấp dẫn, doanh thu phòng vé đã đạt được hơn 100 triệu." Người bán vé giới thiệu.

"Hơn 100 triệu?!" Tống Á hơi ngạc nhiên. "Làm phim kiếm được nhiều như vậy sao?" Anh nghĩ.

Còn khá sớm trước khi bộ phim bắt đầu chiếu.

Gần rạp chiếu phim có hai người đàn ông đang đi dạo, Tống Á mời Ellie ăn kem và gà rán. Trong một cửa hàng quần áo, hắn cảm thấy Ellie thích một chiếc túi nhỏ, nhìn vào giá tiền của chiếc túi, cũng khá là rẻ, Tống Á liền trực tiếp mua chiếc túi và tặng nó cho cô.

"Anh đối xử với em thật tốt."

Ellie không nghĩ rằng mình sẽ được tặng chiếc túi nên cảm động phát khóc. "Từ nhỏ đến lớn, không ai tốt với em như vậy..."

"Bọn họ đều là những đứa trẻ sinh trưởng trong gia đình nghèo."

Tống Á thầm thở dài, cảm giác này thật kỳ lạ, mặc dù ký ức của kiếp trước rất mơ hồ, nhưng hắn rất quen thuộc với diễn biến tiêu chuẩn hẹn hò theo phong cách Trung Quốc này, hình như trước đây hắn đã làm không ít lần nhưng kết quả đều không tốt.

Đến khi bộ phim bắt đầu chiếu, Tống Á thấy đây là một bộ phim có yếu tố tình cảm vô cùng đậm nét. Julia Roberts rất thích hợp với vai diễn một người phụ nữ xinh đẹp với nụ cười rộng mở. Nhạc phim cũng thuộc loại bậc thầy, nhưng nội dung phim có chút mơ mộng.

"Nam diễn viên chính trong phim thuộc tầng lớp thượng lưu của Phố Wall lại thực sự kết hôn với một cô gái điếm?"

Khi bộ phim kết thúc, Tống Á có chút cảm thán.

"Tình yêu có thể giúp chúng ta vượt qua tất cả! Anh đúng là một người khô khan." Ellie không vui nói. Vừa rồi khi nội dung phim đến đoạn tình cảm cô đã chủ động cọ bộ ngực của mình vào tay Tống Á và nói mấy câu ám hiệu nhưng hắn đều không quan tâm.

Lúc đầu Tống Á định sẽ quan hệ với Ellie vào ngày hôm nay, nhưng sau khi xem xong bộ phim, hắn cảm thấy hơi mất hứng. Cô gái trước mặt hắn cứ cố gắng che đậy sự ngây thơ của mình, cố gắng học hỏi cách nói chuyện và hành động của các cô gái lớn tuổi. Mà loại con gái thường xuyên đàm luận về những "scandal" trai gái trong trường học, mắng những cô gái mình không thích là "Bitch", thường xuyên mở đầu câu nói bằng những chữ F thô tục là loại con gái Tống Á không thích nhất.

Đối với Ellie, đó là cách thể hiện sự trưởng thành. Còn đối với Tống Á, hắn nghĩ cô đã bị lây nhiễm những văn hóa không lành mạnh từ trường học.

"Quá muộn rồi, anh đưa em về nhà" Tống Á nói.

"Anh không yêu em à?" Ellie có thể cảm nhận được điều đó, cô vừa bĩu môi vừa khóc. "Xin lỗi, em chưa từng yêu đương bao giờ. Nên em không biết làm thế nào để bắt chuyện với người nổi tiếng ở trong trường như anh..."

Hửm? Chưa yêu đương bao giờ?

Mắt Tống Á đột nhiên sáng ngời: "Nếu không, anh đưa em đến công ty âm nhạc nơi anh làm việc, được chứ? Có lẽ, em có thể thu âm một bài hát cho bản thân."

Kế hoạch lại bắt đầu được thực hiện!

"Thật sao??" Ellie phá lên cười.

"Tất nhiên rồi." Tống Á đưa Ellie đi qua nhiều con phố rồi đến trước cửa Công ty Âm nhạc Old Joe.

"Carl!" Tống Á đập vào cánh cổng sắt.

Carl nhìn cô gái phía sau Tống Á, khuôn mặt dữ tợn hiện lên một nụ cười bỉ ổi, nghiêng người để cho hai người đi vào.

"Cảm ơn anh, Carl."

Tống Á dẫn Ellie lên lầu. Ngoài người gác cửa Carl, phòng thu âm của Joe tối đen và không có một bóng người. Hắn đi thẳng vào phòng thu và bật đèn lên.

"Wow." Ellie rất phấn khích khi thấy những thiết bị chuyên nghiệp này, tò mò xem hết bên trái rồi lại sang bên phải, "Những bài hát anh sáng tác đều được viết ra ở căn phòng này đúng không?"

Tống Á đứng trước bàn mixer nhìn dáng người của Ellie. Hắn nhìn toàn bộ đường cong cơ thể của cô, không bỏ sót bất kỳ chỗ nào. Hắn nhớ lại những lời dạy của Eric. "Đúng vậy, đều được sáng tác ở đây em có muốn học không? Nào, để anh dạy cho em." Tống Á đóng của phòng lại, hai tay ôm lấy eo của Ellie, đôi môi tiến đến gần rồi chạm vào vành tai của cô, nhẹ nhàng nói "Ellie…"

Làm loạn trên ghế cả một đêm, cả hai đều mệt mỏi, Ellie nói rằng cô không muốn về nhà, vì thế hai người liền ôm nhau ngủ.

"Này!"

Tống Á đang ngủ say thì đột nhiên bị giật mình bởi tiếng ồn lớn và Ellie đang nằm trong ngực anh cũng đã tỉnh dậy. Sau nửa giây, cô bắt đầu hét lên.

Trước cửa, Eric vui vẻ ngồi dưới đất, đằng sau anh ta, có những người mặc quần áo kỳ lạ mang trên mình đủ loại nhạc cụ, tất cả đều đang cười nhạo hắn và Ellie.

 "F*CK YOU! Eric!"

Hắn nhanh chóng quấn áo khoác quanh người Ellie và chửi ầm lên.