Thành phố Thanh Minh.
Cửa hàng.
Lục Minh nhìn Ngô Hồng Phi bị treo ở trên tường, rơi vào suy tư.
Ừm...
Có cần diệt khẩu hay không nhỉ?
Có điều ngẫm lại, lão Ngô vì mình nên mới đến, sao anh nỡ để anh ta bị diệt khẩu chứ, huống hồ anh còn muốn biết tại sao lão Ngô lại phát hiện ra anh mèo…
Khụ khụ.
"Nào."
"Ở đây."
"Cẩn thận chút."
Lục Minh và Tiểu Bạch đi tới kéo Ngô Hồng Phi ra.
Rầm rầm rầm!
Một hòn đá lớn rơi từ trên tường xuống.
Bụi đất tung bay.
"Không sao chứ?"
Lục Minh ân cần nói.
Hiện giờ Ngô Hồng Phi đã không còn là kiếm tu, cơ thể có thể trụ được không?
"Không sao."
"Tố chất cơ thể của tôi chưa biến mất đâu, vẫn còn đây này."
Ngô Hồng Phi lắc đầu, sau đó anh ta lại nghĩ tới gì đó, bỗng nhiên nói với Lục Minh: "Cậu đừng nhúc nhích, đứng yên đó, tôi thử chút!"
Nói rồi, anh ta nhắm vào Lục Minh, trực tiếp thi triển năng lực!
"Ác linh hiện thân!"
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com