webnovel

Chương 2: Truy tìm điện thờ thần khí

Ánh nắng sớm len lỏi qua những cành cây rừng rậm, chiếu sáng khu vực cắm trại của Elias và Lily. Cả hai vừa trải qua một đêm đầy thử thách khi bị tay sai của Hydra phục kích. Tàn dư của cuộc chiến vẫn còn đó: những vết cháy sém trên đất, các mảnh giáp vỡ của đám tay sai, và sự im lặng kỳ lạ của khu rừng như báo hiệu điều gì đó chẳng lành.

Elias ngồi tựa lưng vào một tảng đá lớn, đôi mắt nhắm hờ như đang tận hưởng một buổi sáng thanh bình. Dáng vẻ ung dung của anh hoàn toàn trái ngược với không khí căng thẳng mà Lily đang cảm nhận.

Lily (vừa sắp xếp lại các vật dụng vừa lẩm bẩm):

"Chúng ta bị tấn công ngay khi anh vừa đặt chân đến đây. Anh không thấy chuyện này quá nguy hiểm sao?"

Elias (mở mắt, cười nhạt):

"Chúng chỉ là đám côn trùng. Nếu nguy hiểm của chúng đủ khiến em lo sợ, thì chuyến đi này em sẽ còn gặp nhiều điều thú vị hơn."

Lily (ngước nhìn anh, đôi mắt đầy nghi ngờ):

"Anh luôn tỏ ra tự tin như thế. Nhưng lỡ như…"

Elias (cắt lời, đứng dậy, phủi bụi trên áo):

"Không có 'lỡ như' nào cả, Lily. Mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát của tôi."

Cô nhìn anh, thở dài bất lực. Rõ ràng, dù có nói gì đi nữa, Elias vẫn sẽ không thay đổi suy nghĩ. Sau khi dọn dẹp xong, cả hai bắt đầu tiến sâu hơn vàokhu rừng dẫn đến Điện Thờ Thần Khí. Những hàng cây cổ thụ ngày càng dày đặc, ánh sáng mặt trời chỉ còn lại những tia mờ nhạt len lỏi qua tán lá. Đường đi trở

nên khó khăn hơn, nhưng Elias vẫn giữ bước chân đều đặn, như thể anh biết chính

xác mình đang đi đâu.

Lily (vừa nhìn bản đồ vừa nói, giọng đầy nghi ngờ):

"Theo bản đồ, chúng ta sắp đến một khu vực gọi là 'Hồ Vĩnh Hằng'. Có vẻ như đây là ranh giới trước khi vào điện thờ."

Elias (gật đầu, giọng lạnh nhạt):

"Hồ Vĩnh Hằng? Nghe cũng thú vị đấy. Có gì đặc biệt ở đó không?"

Lily (đọc từ bản đồ, cố nhớ lại những gì đã học):

"Đó là nơi được cho là có liên kết với năng lượng siêu nhiên. Người ta nói rằng nước hồ có thể phản chiếu linh hồn của bất kỳ ai nhìn

vào nó."

Elias (nhếch mép cười):

"Phản chiếu linh hồn? Nghe như một cái gương ma thuật. Nhưng chắc cũng chỉ là truyền thuyết thôi."

Cả hai tiếp tục tiến về phía trước. Không khí càng lúc càng lạnh hơn khi họ đến gần hồ. Bề mặt hồ phẳng lặng như gương, phản chiếu hình ảnh bầu trời u ám phía trên.

Lily (nhìn quanh, thì thầm):

"Có gì đó không ổn ở đây…"

Lily (lo lắng, nhìn quanh):

"Nơi này… chắc chắn có thứ gì đó bảo vệ cánh cổng. Cẩn thận, Elias."

Elias không trả lời, chỉ bước tới sát bờ hồ, ánh mắt sắc bén quan sát mặt nước. Đột nhiên, mặt hồ dao động dữ dội, rồi từ dưới nước, một con mãng xà khổng lồ lao lên, thân hình đồ sộ phủ đầy vảy đen bóng loáng. Ánh mắt nó đỏ rực, gầm lên như sấm.

Mãng xà giữ hồ (giọng vang rền):

"Những kẻ ngoại đạo! Kẻ nào dám đặt chân lên vùng đất thiêng này sẽ phải trả giá bằng mạng sống!"

Elias đứng yên, ánh mắt không hề dao động, nhưng đôi môi nhếch lên một nụ cười ngạo nghễ.

Elias (khoanh tay, giọng mỉa mai):

"Thật là phiền phức. Ta không có thời gian chơi đùa với ngươi."

Con mãng xà gầm lên, cái đầu khổng lồ lao thẳng về phía Elias, mở ra cái miệng đầy răng sắc nhọn. Lily hét lên:

Lily (hoảng hốt):

"Cẩn thận!"

Nhưng Elias chỉ bình thản giơ tay lên. Một dòng nước từ hồ bốc lên, xoáy tròn quanh anh, sau đó đông lại thành một bức tường băng chắn trước mặt. Cái miệng khổng lồ của mãng xà đập mạnh vào tường băng, nhưng lớp băng dày không hề suy chuyển.

Elias (mỉm cười, giọng lạnh lùng):

"Ta không dễ bị nuốt chửng như vậy."

Elias (giọng đầy tự tin):

"Ngươi cần nhiều hơn thế để chạm vào ta."

Không để mãng xà kịp phản ứng, Elias hạ tay, bức tường băng vỡ ra thành vô số phi tiêu sắc bén, bay thẳng về phía mãng xà. Những phi tiêu va vào lớp vảy cứng rắn, tạo ra âm thanh chói tai, nhưng chỉ để lại những vết xước nhỏ.

Lily (kinh ngạc):

"Vảy của nó… quá cứng, băng không xuyên qua được!"

Lily (quan sát, lo lắng hét lên):

"Elias, lớp vảy của nó quá dày! Anh cần cách khác!"

Elias nhíu mày, đôi mắt trở nên sắc lạnh hơn. Anh bước tới vài bước, giơ tay triệu hồi một thanh kiếm băng dài, lấp lánh trong ánh

sáng mờ.

Elias (nhẹ nhàng, nhưng đầy kiêu hãnh):

"Vậy thì ta sẽ thử cách khác."

Mãng xà (cười chế giễu, giọng rền rĩ):

"Ngươi quá yếu! Chỉ là một con người, làm sao chống lại được ta?"

Lily (chạy tới, tay cầm một lọ thuốc alchemy phát sáng):

"Elias, giữ nó lại vài giây! Tôi có cách!"

Elias liếc nhìn Lily, cười khẩy:

"Vài giây? Quá đủ."

Mãng xà (gầm lên, cố vùng vẫy):

"Cái gì? Ngươi đã làm gì ta?"

Lily (hét lớn, giải thích với Elias):

"Tôi dùng thuốc làm mềm vật chất! Lớp vảy của nó sẽ yếu đi trong vài phút! Giờ là cơ hội của anh!"

Elias lao về phía mãng xà, thanh kiếm băng chém thẳng vào thân nó, nhưng lớp vảy vẫn không bị tổn hại. Mãng xà gầm lên, quất mạnh cái đuôi khổng lồ, tạo ra những con sóng lớn đập vào bờ. Elias nhanh chóng nhảy lùi lại, đôi mắt lóe lên tia sắc bén.

Elias (với giọng lạnh lùng):

"Để xem lớp vảy yếu mềm của ngươi chống đỡ được bao lâu."

Elias (thì thầm):

"Không chém được… thì cắt."

Anh giơ tay lên cao, triệu hồi một cột nước từ hồ. Dòng nước xoay tròn, nén lại với áp lực cực lớn, tạo thành một tia nước mỏng nhưng sắc bén. Elias nhắm thẳng vào mãng xà, vung tay, và tia nước lao đi với tốc độ kinh

hoàng.

Tia nước cắt thẳng qua lớp vảy cứng rắn, xuyên qua thân mãng xà như dao nóng cắt qua bơ. Mãng xà gầm lên đau đớn, thân hình khổng lồ của nó rung chuyển, rồi đổ ập xuống mặt nước, tạo nên một đợt sóng lớn lan tỏa khắp hồ.

Lily (thở dốc, nhìn Elias với ánh mắt kinh ngạc):

"Anh… thực sự làm được rồi."

Lily (kinh ngạc, nhìn Elias):

"Anh… vừa dùng áp lực nước để cắt nó? Làm thế nào anh nghĩ ra được điều đó?"

Elias xoay người lại, thanh kiếm băng trong tay tan thành những giọt nước rơi xuống. Anh nhún vai, nở một nụ cười kiêu ngạo:

Elias (đầy tự tin):

"Chỉ là một phép toán đơn giản. Áp lực đủ lớn thì không gì là không thể cắt đứt."

Lily chỉ biết đứng lặng nhìn Elias, không biết nên ngưỡng mộ hay bực mình trước sự tự mãn của anh ta.

Elias (đầy tự mãn):

"Với sự hỗ trợ của cô thì cũng không tệ lắm. Nhưng lần sau đừng làm chậm chân tôi."

Lily (nói nhỏ, giọng trêu chọc):

"Người thông minh và mạnh mẽ như anh, có khi nào sẽ bị chính sự kiêu ngạo của mình cản đường không?"

Elias liếc nhìn cô, mỉm cười đầy bí ẩn:

"Cô nghĩ kiêu ngạo là điều xấu ư? Đôi khi, nó chỉ là sự thật được nói ra mà thôi."

Lily (thở dài):

"Thật không thể hiểu nổi anh."

Elias bước tới cánh cổng, nơi thi thể của mãng xà đang từ từ chìm xuống đáy hồ nhưng bị Elias đống băng giữ lại

Elias bước lại gần thân xác mãng xà, nhìn kỹ rồi quay sang Lily với nụ cười ranh mãnh:

Elias (giọng trêu chọc):

"Này, cô đã bao giờ ăn thịt rắn chưa?"

Lily (ngạc nhiên, mở to mắt):

"Gì cơ? Anh đùa đấy à?!"

Elias (giả vờ nghiêm túc):

"Thật mà. Thịt rắn rất bổ. Cô nghĩ sao? Chúng ta có một con khổng lồ ngay đây, chắc đủ cho vài bữa."

Lily (phì cười, lắc đầu):

"Không đời nào! Anh lo thu dọn đống lộn xộn này đi. Tôi không nấu đâu!"

Elias( Lại khoáy ):

"Nấu? Ý vậy là cô biết ăn sao? Cô không nấu được thì để tôi."

Elias tiếp lời:

"Lão Bạch Hổ còn cho tôi ăn nhiều cái lạ lẫm hơn thế nhiều, xưa lão nuôi tôi bằng côn trùng còn được."

Lily (run rẩy, giọng đầy sợ hãi):

"Anh… anh thực sự là quái vật."

Elias (lạnh lùng):

"Đi thôi. Đây chỉ là khởi đầu."

Elias (nhún vai, cười nhạt):

"Nếu làm quái vật đồng nghĩa với việc sống sót và chiến thắng, thì tôi chấp nhận điều đó."

Lily không nói gì thêm, chỉ âm thầm đi theo sau Elias khi cả hai tiếp tục hướng về Điện Thờ Thần Khí. Nhưng trong lòng cô, một cảm

giác lo lắng len lỏi. Elias mạnh mẽ, thậm chí đáng sợ, nhưng sự tự tin quá mức của anh có thể khiến họ rơi vào nguy hiểm lớn hơn trong tương lai.

Khi trận chiến kết thúc , Elias và Lily đứng trước Hồ Vĩnh Hằng, nơi sương mù mờ ảo lan tỏa trên mặt nước. Những làn sương đó không chỉ tạo ra khung cảnh huyền bí mà còn che giấu một bí mật sâu kín.

Lily (nghiêng người nhìn vào mặt nước):

"Chắc chắn phải có điều gì đó ở đây. Không thể nào Hồ Vĩnh Hằng chỉ là một nơi để chiến đấu."

Elias (khoanh tay, ánh mắt sắc lạnh):

"Nếu có một lối tắt đến Điện Thờ Thần Khí, nó sẽ ở đây. Chúng ta không thể phí thời gian vòng qua con đường chính."

Lily bước đến gần mép hồ, tay cô vô tình chạm vào một hòn đá nhỏ nằm trên bờ. Đột nhiên, hòn đá phát sáng và một loạt biểu tượng cổ xưa hiện lên trên mặt hồ, tạo thành hình dạng của một câu đố lớn.

Lily (kinh ngạc):

"Đây là gì? Có vẻ giống như một trò chơi ghép hình…"

Elias (nhìn chằm chằm vào mặt nước, giọng điềm tĩnh):

"Không phải ghép hình. Đây là một câu đố cổ xưa, được thiết kế để thử thách những kẻ muốn tiến vào Điện Thờ Thần Khí."

Mặt hồ bắt đầu thay đổi, sương mù cuộn lên thành những dòng chữ phát sáng:

"Thần Khí nằm sâu dưới mặt hồ, nơi những cánh cửa mở ra khi các nguyên tố cân bằng.

Hãy tìm đến bốn viên ngọc đại diện cho Lửa, Nước, Đất và Gió, đặt chúng vào vị trí để ánh sáng chỉ đường."

Lily bước tới gần hơn, nhìn thấy trên bờ hồ có bốn bệ đá được khắc hoa văn đại diện cho bốn nguyên tố. Trên bệ đá còn thiếu những

viên ngọc.

Lily (cúi người xuống bệ đá, đọc các ký tự khắc trên đó):

"Chúng ta cần tìm bốn viên ngọc. Nhưng… chúng ở đâu?"

Elias (lùi lại, ánh mắt quét qua hồ):

"Nhìn kỹ mặt nước. Những dấu hiệu trên đó không phải ngẫu nhiên."

Lily nhìn theo ánh mắt của Elias và nhận ra các dòng nước tạo thành hình vân sóng giống như bản đồ. Cô nhanh chóng quan sát và chỉ tay vào bốn điểm khác nhau trên mặt hồ.

Lily:

"Nếu chúng ta lặn xuống những vị trí này, có lẽ sẽ tìm được các viên ngọc."

Elias:

"Chỉ có một cách để biết."

Cả hai bắt đầu lặn xuống làn nước trong veo, ánh sáng từ mặt trời xuyên qua bề mặt, tạo nên những tia sáng lấp lánh như hàng ngàn ngọn đèn lồng ma thuật treo lơ lửng. Những đám tảo biển uốn lượn theo dòng chảy, giống như những dải lụa xanh biếc nhảy múa trong không gian tĩnh lặng.

Dưới làn nước trong vắt, ánh sáng mặt trời xuyên qua mặt hồ tạo nên những tia sáng vàng óng, lung linh như hàng ngàn ngọn đèn lồng ma thuật treo lơ lửng. Những dải tảo xanh biếc mềm mại uốn lượn, ánh sáng nhẹ nhàng tỏa ra từ chúng tựa như những dải lụa phát sáng đang nhảy múa theo dòng chảy. Những đàn cá nhỏ, thân mình lấp lánh vảy bạc như được phủ bụi sao, bơi lượn quanh Elias và Lily, để lại những vệt sáng dịu dàng như các ngôi sao băng chậm rãi trượt qua màn đêm.

Ở đáy hồ, cát trắng óng ánh trải dài, rải rác là những viên đá quý tự nhiên phản chiếu ánh sáng như những mảnh pha lê được khảm vào lòng đất. Những trụ đá cổ, khắc họa hình ảnh rùa thần Huyền Vũ và những con rắn quấn lấy nhau, đứng trầm mặc giữa làn nước. Rêu xanh và những cụm sinh vật phát quang phủ kín bề mặt chúng, tựa như chiếc áo choàng của thời gian che đậy mọi dấu vết từ quá khứ.

Elias bơi trước, ánh mắt sắc bén quan sát mọi thứ, nhưng Lily thì lại lạc lối trong vẻ đẹp huyền bí xung quanh. Một con sứa khổng lồ, thân mình phát sáng xanh ngọc dịu dàng, trôi ngang qua trước mặt cô. Những xúc tu dài của nó lấp lánh ánh vàng nhạt, tựa như những dải ánh sáng lơ lửng. Lily không kiềm được, liền vươn tay định chạm vào, nhưng con sứa lơ lửng né sang một bên, giống như đang trêu đùa. Elias quay lại, đôi mắt sắc lạnh như muốn nói: "Cô đang làm trò gì vậy?"

Lily xua tay ra hiệu: "Chỉ muốn thử thôi!" rồi tiếp tục bơi, nhưng không lâu sau, cô lại gặp rắc rối. Một con cá nhỏ, thân bụng phát sáng rực rỡ, bơi ngang qua cô. Bị hấp dẫn bởi ánh sáng kỳ diệu, cô liền đuổi theo, nghĩ rằng nó đang dẫn đường. Nhưng con cá bất ngờ lượn vào một bụi tảo rậm rạp, để lại Lily bị mắc kẹt giữa những sợi tảo dài quấn lấy chân tay. Cô giãy giụa, làm tung lên một đám bọt nước lớn. Elias quay lại, ánh mắt pha lẫn sự kinh ngạc và bất lực.

Anh bơi tới, dùng dao cắt đứt những sợi tảo giúp cô thoát ra. Đôi mắt anh nhìn cô như muốn nói: "Cô có thể nghiêm túc một chút được không?" Lily bối rối, ra hiệu: "Cảm ơn, tôi sẽ tập trung hơn!" nhưng vẫn liếc về hướng con cá với ánh mắt tiếc nuối.

Chưa dừng lại ở đó, khi cả hai bơi qua một cụm đá lớn, Lily phát hiện ra một chú tôm nhỏ đang ẩn mình giữa các khe đá. Nó nhìn cô bằng đôi mắt lồi to như hai hạt ngọc. Không cưỡng lại được sự đáng yêu, cô đưa tay lại gần. Nhưng ngay khi cô vừa chạm tới, con tôm bất ngờ kẹp chặt càng vào găng tay của cô, khiến cô hoảng hốt giật tay lại. Elias nhìn thấy cảnh đó, khóe môi anh khẽ cong lên như muốn bật cười, nhưng nhanh chóng che giấu bằng một cái quay đi lạnh lùng.

Tiến sâu hơn, không gian xung quanh trở nên tối tăm hơn, nhưng ánh sáng từ các đàn cá và những viên pha lê lớn nhô ra từ vách đá tạo thành một khung cảnh huyền ảo. Những luồng sáng cầu vồng len lỏi qua làn nước, khiến lòng hồ giống như một cung điện thủy tinh lấp lánh.

Đến khi cả hai dừng lại trước một khối đá khổng lồ, hình dáng một cánh cửa cổ đại khắc họa rùa thần Huyền Vũ hiện ra rõ ràng. Những chạm khắc tinh xảo, những đường nét phức tạp miêu tả con rắn quấn quanh mai rùa, tất cả toát lên vẻ uy nghiêm và linh thiêng. Lily bơi tới gần, tay ra hiệu như muốn hỏi Elias: "Chúng ta mở nó ra chứ?"

Elias nhướn mày, đáp lại bằng một cái liếc mắt: "Cô chắc không muốn gây thêm rắc rối chứ?" Nhưng trước khi anh kịp nói thêm, Lily vô tình vỗ tay mạnh, làm bọt nước bắn tung tóe, phá tan không khí trang nghiêm. Elias chỉ biết thở dài, ra hiệu cho cô cẩn thận rồi cả hai cùng chuẩn bị khám phá bí mật phía sau cánh cửa thần thoại ấy.

Elias và Lily tiếp tục cuộc hành trình dưới lòng hồ, mỗi người tiến về một hướng để tìm kiếm những viên ngọc.

1. Viên Ngọc Lửa

Elias bơi vào một khu vực đặc biệt, nơi nhiệt độ đột ngột tăng cao, nước xung quanh dường như sủi bọt nhẹ vì hơi nóng bốc lên từ một cột nham thạch chìm dưới nước. Từ khe nứt trên cột nham thạch, ánh sáng đỏ rực của viên ngọc lửa lóe lên, rực rỡ như một trái tim đang cháy.

Elias đặt tay lên mặt nham thạch, cảm nhận sức nóng hừng hực toát ra. Anh bình tĩnh triệu hồi sức mạnh băng, tạo nên một lớp băng dày bao phủ cột nham thạch. Nhiệt độ giảm xuống nhanh chóng, lớp đá nóng bỏng trở nên nguội lạnh. Với một động tác dứt khoát, Elias dùng tay lấy viên ngọc ra khỏi khe nứt, ánh sáng đỏ trong tay anh tỏa rực như một ngọn đuốc giữa bóng tối.

2. Viên Ngọc Nước

Lily di chuyển đến một khu vực rậm rạp đầy rong rêu, dòng chảy mạnh bất ngờ cuốn cô đi, xoáy nước kéo cô xoay tròn giữa làn sóng. Dưới ánh sáng lờ mờ, cô thoáng thấy ánh sáng xanh biển lấp lánh giữa những tán rễ cây cổ thụ khổng lồ nằm sâu trong lòng hồ.

Lily bơi lại gần, nhưng những rễ cây to lớn quấn chặt viên ngọc, như một bàn tay cổ xưa cố giữ lấy bảo vật. Dòng chảy mạnh khiến cô không thể đứng vững, nhưng Lily không bỏ cuộc. Với một tay giữ thăng bằng, tay còn lại rút dao găm, cô cẩn thận cắt từng rễ cây. Sau một vài phút vật lộn với dòng nước và những sợi rễ bền bỉ, cô cuối cùng cũng giải phóng được viên ngọc. Viên ngọc nước lấp lánh ánh xanh dịu dàng trong tay Lily, phản chiếu sắc đẹp của dòng sông thần thoại.

3. Viên Ngọc Đất

Elias tiếp tục di chuyển đến một khu vực trũng, nơi một tảng đá khổng lồ nằm bất động dưới lòng hồ. Viên ngọc đất màu nâu vàng sáng rực bên dưới, nhưng sức nặng của tảng đá khiến việc tiếp cận trở nên khó khăn.

Elias không nao núng. Anh sử dụng sức mạnh băng, tạo ra một cột băng dài từ lòng bàn tay, bám chắc vào nền đất bên dưới. Với lực đẩy mạnh mẽ, anh nâng tảng đá lên từng chút một, khiến nó trượt sang một bên. Ngay khi viên ngọc lộ ra hoàn toàn, Elias nhanh chóng đưa tay nhặt lấy, viên ngọc phát sáng nhẹ nhàng, mang lại cảm giác ổn định và vững chắc.

4. Viên Ngọc Gió

Lily tiến đến khu vực cuối cùng, nơi những luồng khí tạo thành những xoáy nước nhỏ, không ngừng cuộn tròn giữa lòng hồ. Giữa vòng xoáy, viên ngọc bạc lơ lửng, ánh sáng nhấp nháy như đang trêu đùa cô.

Lily hít một hơi dài, cố giữ bình tĩnh trước dòng xoáy dữ dội. Cô quan sát kỹ chuyển động của dòng nước, phán đoán thời điểm thích hợp rồi lao người bơi ngược dòng xoáy. Lực nước đẩy cô ra xa, nhưng Lily kiên nhẫn, tận dụng những khoảng trống nhỏ để tiến gần hơn. Cuối cùng, cô đưa tay chạm vào viên ngọc, dòng nước xung quanh ngay lập tức dịu lại, như công nhận sự nỗ lực của cô. Viên ngọc gió tỏa sáng trong tay Lily, nhẹ nhàng như một làn hơi thở.

Trở lại bờ hồ, Elias và Lily cùng kiểm tra những viên ngọc sáng rực trên tay. Cả hai bước tới bốn bệ đá lớn đặt cạnh nhau. Mỗi bệ được chạm khắc tinh xảo, đại diện cho bốn nguyên tố: Lửa, Nước, Đất, và Gió.

Họ cẩn thận đặt từng viên ngọc vào đúng vị trí. Khi viên ngọc cuối cùng được đặt vào bệ, bốn bệ đá phát sáng rực rỡ, ánh sáng từ chúng hòa quyện vào nhau, tạo thành một vòng xoáy huyền ảo. Mặt nước ở trung tâm hồ bắt đầu chuyển động mạnh mẽ, xoáy tròn không ngừng, để lộ một cánh cửa lớn dưới đáy hồ.

Ánh sáng từ cánh cửa chiếu rọi lên cả một vùng nước, đẹp tựa như giấc mơ cổ tích. Lily và Elias đứng lặng người trong giây lát, trước khi cả hai trao nhau ánh mắt quyết tâm, cùng nhau bơi xuống khám phá bí mật đang chờ đợi họ.

Lily (kinh ngạc):

"Nó… nó đang mở ra!"

Elias (mỉm cười tự mãn):

"Không hổ danh là Hồ Vĩnh Hằng. Cuối cùng cũng chịu tiết lộ bí mật."

Một cánh cửa khổng lồ bằng nước hiện ra giữa hồ, dẫn xuống một con đường sâu thẳm.

Elias:

"Lối tắt đây rồi. Đi thôi."

Lily (lo lắng):

"Anh chắc chắn chứ? Nhỡ đâu có cạm bẫy thì sao?"

Elias:

"Nếu có, tôi sẽ xử lý. Cô cứ theo tôi."

Cả hai tiến vào cánh cửa nước, bắt đầu cuộc hành trình khám phá con đường bí mật dẫn đến Điện Thờ Thần Khí. Nhưng sâu trong lòng hồ, họ không biết rằng có một thế lực khác đang chờ đợi…