webnovel

Chương 14: Cơn Ác Mộng Trong Bóng Tối

Khi những bóng đen bị xé tan, không khí xung quanh Lâm Huy trở nên ngột ngạt. Tuy đã tiêu diệt được nhiều kẻ thù, nhưng dường như mỗi lần anh phá vỡ một bóng đen, hai kẻ khác lại xuất hiện, mạnh mẽ và nguy hiểm hơn.

"Chúng quá nhiều," Lâm Huy nói, hơi thở hổn hển. Đôi mắt anh không ngừng quét qua những bóng mờ đang di chuyển như những cơn gió lạnh. "Tôi có thể cảm nhận được sức mạnh của chúng không phải là thứ bình thường."

"Đây chỉ là khởi đầu," Đặng Minh đứng cạnh, mồ hôi lấm tấm trên trán nhưng ánh mắt vẫn sắc bén. "Bọn chúng không chỉ đơn thuần là những sinh vật bóng tối. Đây là những kẻ đã bị biến đổi, bị linh khí tà ác kiểm soát và biến thành công cụ của thế lực bóng tối."

Lâm Huy quay đầu lại, nhìn vào Đặng Minh, ánh mắt hiện lên sự lo ngại. "Nhưng làm thế nào chúng ta có thể đối phó với chúng? Linh khí của tôi dường như không đủ để đánh bại chúng hoàn toàn."

"Cậu đã làm rất tốt rồi. Nhưng vẫn còn cách," Đặng Minh cười khẽ, dù nụ cười ấy chẳng làm giảm bớt tình thế nguy hiểm. Anh lấy ra một viên đá màu đen từ trong túi áo, ánh sáng nhạt từ viên đá phản chiếu trên khuôn mặt căng thẳng của anh. "Đây là một mảnh năng lượng đặc biệt, nó có thể giúp cậu giải phóng thêm sức mạnh từ linh khí mà cậu đang sở hữu."

Lâm Huy nhìn viên đá trong tay Đặng Minh, cảm giác một luồng năng lượng kỳ lạ phát ra từ nó. "Nhưng thứ này… liệu nó có an toàn không?"

"Không có gì là tuyệt đối," Đặng Minh trả lời, ánh mắt nghiêm túc. "Nhưng nếu không dùng nó, chúng ta sẽ bị bọn chúng nuốt chửng trước khi kịp nghĩ ra giải pháp khác."

Không còn lựa chọn nào khác, Lâm Huy nhận lấy viên đá từ tay Đặng Minh. Cảm giác lạnh buốt từ viên đá lan truyền khắp cơ thể anh, một cảm giác khó chịu nhưng cũng đầy quyền năng. Linh khí trong người Lâm Huy dường như bị kích thích, chuyển động dữ dội hơn bao giờ hết.

"Đừng chống lại nó. Hãy để sức mạnh của viên đá hòa quyện với linh khí của cậu," Đặng Minh dặn dò. "Cậu có thể cảm nhận được năng lượng mạnh mẽ hơn nếu điều chỉnh đúng cách."

Lâm Huy nhắm mắt lại, tập trung vào luồng linh khí bên trong. Cảm giác viên đá đã hòa tan trong cơ thể anh, như thể nó trở thành một phần của anh. Những luồng linh khí mới mẻ và mạnh mẽ bắt đầu tràn ngập trong người anh, khuấy động mọi giác quan. Anh mở mắt ra, cảm thấy như mình đang nhìn thế giới bằng một ánh sáng mới. Từng bóng đen giờ đây hiện rõ hơn, rõ ràng hơn và dường như chậm lại trong mắt anh.

"Giờ thì hãy thể hiện xem cậu đã mạnh tới đâu," Đặng Minh nói, giọng điệu đầy thách thức.

Lâm Huy gật đầu, rồi lao vào đám bóng tối. Với sức mạnh mới, anh dễ dàng chém xuyên qua những bóng đen như thể chúng chỉ là làn khói mỏng. Luồng linh khí từ cơ thể anh tỏa ra mạnh mẽ, quét sạch mọi thứ trên đường đi.

Nhưng ngay khi anh nghĩ mình đã kiểm soát tình hình, một luồng sức mạnh đáng sợ từ sâu trong bóng tối bỗng bùng lên. Một bóng hình khổng lồ hiện ra, cao lớn gấp đôi những bóng đen trước đó, đôi mắt đỏ rực như lửa cháy. Sức mạnh mà nó tỏa ra khiến không gian như bị bóp méo, và cả Đặng Minh lẫn Lâm Huy đều cảm thấy áp lực khủng khiếp.

"Cẩn thận! Đây là một trong những chỉ huy của thế lực bóng tối," Đặng Minh hét lên, vẻ mặt căng thẳng. "Chúng mạnh hơn bất cứ thứ gì cậu từng đối mặt."

Lâm Huy cảm nhận được luồng năng lượng hủy diệt từ sinh vật khổng lồ. Anh biết đây không còn là lúc để e dè hay thử nghiệm nữa. Anh tập trung toàn bộ linh khí của mình, nâng mức sức mạnh lên tối đa. Viên đá đen trong cơ thể anh phát sáng mãnh liệt, tăng cường thêm sức mạnh cho linh khí của anh.

Sinh vật bóng tối gầm lên một tiếng ghê rợn, lao tới với tốc độ chóng mặt. Lâm Huy đứng vững, tay vung mạnh, linh khí tạo thành một vòng xoáy khổng lồ, đón nhận đòn tấn công của kẻ thù. Hai luồng sức mạnh va chạm với nhau, không gian xung quanh như bị xé toạc bởi sự va chạm này.

Cuộc chiến kéo dài không ngừng nghỉ. Lâm Huy cảm nhận được sự kiệt quệ trong cơ thể, nhưng anh không thể dừng lại. Sinh vật bóng tối ngày càng trở nên hung hãn, tấn công không ngừng với sức mạnh ngày càng lớn.

"Lâm Huy! Đừng để mất kiểm soát! Điều khiển sức mạnh của cậu, không thì nó sẽ nuốt chửng cậu!" Đặng Minh hét lớn từ phía xa.

Trong khoảnh khắc, Lâm Huy nhận ra mình đã quá lạm dụng sức mạnh từ viên đá đen. Năng lượng đang dần vượt khỏi tầm kiểm soát, và cơ thể anh đang dần trở nên quá tải. Anh hít sâu, cố gắng thu lại linh khí, nhưng sinh vật bóng tối không để cho anh cơ hội. Nó lao tới với một đòn tấn công quyết định.

"Không được để nó thắng!" Lâm Huy hét lên, rồi dồn toàn bộ sức mạnh còn lại vào một đòn cuối cùng. Anh tạo ra một luồng sáng rực rỡ, chém xuyên qua sinh vật khổng lồ. Tiếng gầm rống của sinh vật vang lên khắp không gian, rồi nó tan biến thành những mảnh vụn bóng tối, hòa vào không khí.

Lâm Huy khuỵu xuống, mồ hôi nhễ nhại, cơ thể run rẩy. Anh đã chiến thắng, nhưng cái giá phải trả là sự kiệt quệ hoàn toàn.

Đặng Minh bước tới, đặt tay lên vai Lâm Huy. "Cậu đã làm tốt, nhưng đừng quên, đây mới chỉ là khởi đầu. Những thế lực bóng tối lớn hơn còn đang đợi chúng ta phía trước."

Lâm Huy gật đầu, dù biết rằng những gì anh vừa trải qua chỉ là một phần nhỏ của hành trình đầy gian nan phía trước. Nhưng với sức mạnh mới, anh đã sẵn sàng đối mặt với bất cứ thử thách nào đang đợi anh.

---

Chapitre suivant