webnovel

quyết định

Tình yêu thật là lạ kỳ, chúng ta không chỉ là học cách yêu thương, học trân trọng nhau mà còn phải học cách buông tay đúng lúc. Lùi lại một bước nhìn người người mình yêu hạnh phúc. Nhưng đôi khi ta cho rằng buông tay là đúng lại chính là sai lầm lớn nhất của ta. Nhiều lúc, ta nghĩ là tốt như lại đẩy người ta yêu xuống vực. Tình yêu có nên buông tay hay không? Không ai biết được nên hay không nên. Nó chỉ nằm trong quyết định của chính chúng ta.

...........................…

Nhìn Hương, lòng nó có chút xót xa, nó bỗng thấy mình là người hạnh phúc. Hiện tại, nó đang mang thai, một mầm sống nhỏ bé đang từ từ thành hình trong cơ thể. Nó cảm thấy mình thật may mắn, may mắn vì có thể làm mẹ, may mắn vì có một sinh linh bé nhỏ đang lớn lên trong cơ thể, thứ mà rất nhiều người thèm khát không thể có. Dù họ phải bỏ ra rất nhiều tiền bạc vẫn không thể có được. Nó cảm nhận được một cỗ ngọt ngào đang dâng trào trong lòng. Thật sự mà nói, nó rất yêu đứa trẻ này. Đứa bé này là một đứa trẻ vô tội. nó đáng được sinh ra trong thế giới này.

Chạm nhẹ vào bụng nó tự nói trong lòng

"Con yêu à! Mẹ sẽ bảo vệ con, dù phải trả bất cứ cái giá nào, mẹ cũng sẽ sinh con ra. Mẹ rất yêu con, mẹ sẽ cố gắng đem lại hạnh phúc cho con. Sẽ không để con phải khổ hay phải chịu thiệt thòi. Con à! Mẹ yêu con yêu rất nhiều. Mẹ thật may mắn khi có con."

- Đang nghĩ gì đấy?

Hương huơ huơ tay trước mặt nó hỏi.

- Không... Không có gì đâu. À mình nói tới đâu rồi nhỉ?

- Đấy biết ngay mà, tâm hồn mày cứ để đi đâu vậy hả? Nó đang ở đâu để tao kéo nó xuống?

Nó bật cười, Hương lúc nào cũng vậy, lúc nào cũng chọc cười mọi người, nụ cười của cô ấy hồn nhiên trong sáng. Ước gì nụ cười ấy mãi mãi nở trên môi cô.

- Ôi dào, chồng em vẫn thế mà có thay đổi được đâu. hồn bị ai hớp mất rồi ấy.

Hướng Uyên nói,

- Ba hồn chín vía, chín vía ba hồn của rể ở đâu thì về nhập xác nhé!

Tuyết Trinh vừa làm điệu bộ gọi hồn, vừa gọi hồn làm mọi người cười vang.

************************************************

Đến đây, chắc bạn đang tự hỏi, tại sao lại có cách xưng hô lạ như thế của 4 cô gái này phải không ạ? Bạn muốn biết lý do xin mời theo dõi phần bên dưới: Hương, Hướng Uyên, Tuyết Trinh và Liên, là những cô gái vào công ty cùng đợt với nó.

Chúng ta tạm thời không nói về Liên chỉ nói về quan hệ của nó và ba người còn lại. Hướng Uyên là một cô gái dịu dàng, nhẹ nhàng ăn nói dễ nghe, lại xinh đẹp, đảm đang. Cô rất được lòng mọi người trong công ty, nó có rất nhiều hảo cảm với cô gái này, thường hay trêu cô là đã thích cô mất rồi. Nó còn nói đùa, nếu hướng Uyên không lấy được chồng, nó sẽ đổi giới để lấy Hướng Uyên. Hướng Uyên cũng đùa rằng cô đồng ý cưới nó. Từ đó nó được cô gọi là chồng. Còn về Tuyết Trinh, cô vốn là em gái của Hướng Uyên, cho nên cô cũng tinh nghịch gọi nó là "anh rể". Mà thật ra toàn gọi là ''rể" là nhiều.

Chúng ta quay lại chuyện nhé!

...........................…

Nhìn điệu bộ của Tuyết Trinh, nó cười chảy cả nước mắt, bởi vì điệu bộ của cô nàng không khác gì các thầy gọi hồn là mấy.

- Tuyết Trinh à! Em nỡ lòng nào làm thế với rể không? Làm thế, lỡ hồn rể sợ bay mất thì sao?

- Bay làm sao được. Mà lỡ có bay mất thì càng tốt, em sẽ đem chị em bán cho chị Hương. Chị Hương ơi! Chị có mua không?

Hương đưa ngón tay cái lên, đắc ý nói:

- Em nói có lý! Đem chị bán luôn cho anh đi.

Ấy… ấy… sao em nỡ bán vợ anh cho nó chứ?

Hương nói:

- Hướng Uyên theo mày có được gì đâu.

Đoạn cầm tay hướng Uyên nói:

- Bỏ nó theo anh đi! Anh sẽ yêu chiều em hơn cái thằng ck em.

Nó cũng không kém phần kéo Hướng Uyên lại. Vừa kéo nó vừa hát:

- Em ơi đừng theo nó. Nó lừa đấy! Nó ở quê đã có vợ rồi.

Cả đám cưới vang, chỉ khổ cho Hướng Uyên đang ở giữa hai kẻ cuồng cô. Để mà nói, nụ cười là niềm vui, niềm hạnh phúc. Nhưng đôi, khi nụ cười lại che đi những đau khổ và tuyệt vọng. Chúng là mặt nạ của những nỗi đau. Trước mắt mọi người thì cười đấy. Nhưng sau lưng lại khóc như một đứa trẻ. Số đời bạc bẽo lại đẩy đưa những trái tim tan vỡ tựa vào nhau, họ cũng vậy, cũng đã từng tan vỡ. Và giờ đây, họ đang tựa vào nhau để cùng nhau vượt qua những vết thương của tình yêu.

Hương cũng vậy, nó cũng thế, Tuyết Trinh hay Hướng Uyên đều có một vết thương, vết thương hằn sâu trong trái tim và tâm trí. Họ tình yêu của họ không phải là hạnh phúc mà là những nỗi đau. Những vết thương khó có thể phai mờ.

….....

Người ta nói tình đầu là tình mộng mơ, đẹp nhưng mấy ai trọn vẹn. Là giấc mơ thuở thiếu thời ngọt ngào, trong sáng và đầy mơ mộng. Luôn là kỉ niệm mãi trong tim mọi người là hình bóng theo ta cho đến cuối đời. Nhưng vẫn có những mối tình ngang trái và chứa đầy lọc lừa. Cho fù tình đầu có tan vỡ nó vẫn mãi mãi nằm trong tim ta.

Hướng Uyên cũng có một mối tình đầu, tình yêu của cô là ngọt ngào hay là dối trá?

Có ai biết được…

Chapitre suivant