webnovel

Chương 6

Vậy thì nay đã là ngày thứ ba các học sinh năm nhất chuyển vào kí túc xá. Sau khi hết ngày hôm nay các học sinh ở trường Nimiolli sẽ bắt đầu chương trình học. Mặc dù là trường dành cho các học sinh có gia cảnh tốt nhưng Nimiolli cũng rất chú trọng chất lượng đầu vào và đầu ra. Một số học sinh ưu tú mà gia cảnh khó khăn vẫn được nhà trường cho học bổng miễn phí. Chưa kể, một số học sinh nếu như chỉ biết ăn chơi đua đòi thì nhà trường cũng không ngại xử lí thẳng tay và đuổi học. Do đó, mặc dù tính cách của các học sinh ở đây khá là kiêu ngạo nhưng là đều có lí do. Họ có thực lực và họ kiêu ngạo vì nó.

Ở Nimiolli, cũng như các nơi khác. Hệ thống lớp cũng được phân thành lớp chuyên và lớp thường. Học sinh của lớp chuyên đều là học sinh cực kì giỏi và không hề liên quan đến gia cảnh. Chỉ cần các học sinh có điểm bài thi đầu vào đứng top ba mươi thì sẽ được vào lớp chuyên dù cho có chuyện gì.

Dracy dĩ nhiên cũng ở lớp này với điểm số nằm ở hạng 4. Trong khi tất cả các môn còn lại cô đều hoàn thành xuất sắc thì chỉ có môn toán là không đạt điểm tối đa. Điểm toán của cô chỉ chênh lệch với học sinh đứng thứ ba 0,04 điểm, của cô là 9,86 trong khi cậu học sinh kia được 9,90. Quái vật nhất dĩ nhiên là người được hạng nhất của trường với số điểm tất cả các môn đều đạt điểm tối đa.  Bởi thế mới nói Nimiolli cực kì chú trọng chất lượng học sinh. Chỉ cần học trong lớp chuyên mà lơ là hay sơ suất thôi thì sẽ bị đẩy ra khỏi lớp ngay trong năm học. Ở lớp chuyên, có tổng cộng 8 kì kiểm tra loại. Kì thứ nhất chính là kì thi đầu vào, kì thứ hai là giữa học kì một và kì thứ ba nằm ở cuối học kì một. Bước sang học kì hai tổng cộng có 4 kì thi. Kì thi đầu học kì, giữa học kì, cuối học kì kèm theo kì thi xếp loại. Dù cho hoàn thành các kì thi trên mà sang năm sau kì thi đầu vào tệ thì học sinh ở lớp chuyên vẫn có thể bị đá ra như thường. Do đó có thể nói học sinh ở lớp chuyên toàn bộ đều là quái vật ba đầu sáu tay. Người ta còn đồn rằng nếu như tốt nghiệp lớp chuyên ở Nimolli thì không cần đi kiếm việc mà việc sẽ tự kiếm mình. Điều này đối với các học sinh nhà giàu thì không nói, còn các học sinh nhà nghèo thì quả thực là một bước đổi đời.

Nhưng điều đáng ngạc nhiên là bài thi của Limer lần này chỉ xếp hạng 46 nên không được ở trong lớp chuyên. Đối với một idol thì hiển nhiên điều này làm cho fan khá là tiếc nuối. Tuy nhiên vì thế mà thần tượng của họ có nhiều thời gian hơn cho fan thay vì chỉ bù đầu vào học.

...

- Dracy! Tôi nghe nói cô học ở lớp chuyên?

Limer lúc này vừa ăn sáng vừa nói. Bảng xếp hạng học sinh đã được Nimiolli cập nhập trên trang chủ cũng như Westory vào tối qua.

- Ừm.

Dracy gật đầu rồi lại tiếp tục uống nốt ly trà trên tay. Xong xuôi thì cô liền đứng dậy rồi rời khỏi phòng.

" Người gì đâu mà lầm lì thế không biết. " - Limer nhìn theo Dracy lạnh lùng về phòng của mình thì phồng má. Cũng tại Dracy mà bữa ăn ngày hôm nay Limer cũng chẳng thấy còn ngon miệng gì nữa. Cho hết miếng trứng ốp la vào miệng, Limer cũng đứng dậy lên lầu để tập gym. Còn đống chén đĩa trên bàn thì đã có robot dọn dẹp của Dracy xử lí trơn tru.

Dracy vừa về phòng thì liền ngay lập tức quay ra, trên tay cầm theo bút và sổ để ghi chép. Cô bước vào thư viện nhỏ của mình rồi lấy một số tài liệu cần thiết. Limer thực sự rất giật mình khi thấy Dracy bước ra từ thư viện và xuất hiện ở lầu ba. Dracy thấy Limer thì gật đầu rồi lại vội mở cửa phòng nghệ thuật của mình. Xong rồi cô lại bước ra, sấp tài liệu trên tay lại nhiều gấp đôi, gần cao đến cổ của cô. Limer thì nãy giờ vẫn cứ đứng ở đầu cầu thang ngây ra nhìn con người vừa ôm tài liệu vừa vội vội vàng vàng rời đi.

" Thật là, ai bảo vô lớp chuyên làm gì. Học cho lắm vào. Mà sao nhanh vậy? Không lẽ đứa nào học lớp chuyên đều bay hết hả? " - Limer một đầu đầy dấu hỏi. Phất tay, Limer liền mặc kệ mấy cái suy nghĩ vừa này và bắt đầu tập thể thao. Là một idol đứng nhì thế giới, thời gian biểu của cô cực kì nghiêm ngặt.

Quay lại phía Dracy, cô hiện đang ngồi ở một góc trong thư viện nhỏ của mình, cắm cúi làm đề toán. Môn nào cô cũng giỏi chỉ duy có môn toán là làm cô đau đầu. Dracy biết bản thân mình muốn làm kinh doanh thì phải giỏi toán, cũng vì thế mà cô cũng càng liều mạng đâm đầu vào học mọi lúc mọi nơi. Thực ra thư viện của Dracy là do nhà trường bố trí chứ chẳng phải của cô. Tất cả các học sinh lớp chuyên đều có một thư viện riêng. Tuỳ vào thứ hạng mà số lượng và các loại tài liều cũng khác nhau. Ngoài ra các học sinh lớp chuyên còn có được đặc quyền vào khu giới hạn của thư viện trường cũng như tuỳ ý lấy bất kì cuốn sách nào mình muốn mà chẳng cần hỏi xin hay thậm chí là trả lại.

- Để xem nào... Phương trình chỗ này là... Chỗ này mũ hai mươi sáu... Công thức chỗ này là...

Cứ thế, Dracy cắm mặt vào học mà quên cả nấu bữa trưa. Limer vừa luyện đàn xong thì đã mười hai giờ rưỡi. Xuống lầu mà không thấy đồ ăn lẫn Dracy nên cô đành phải đi kiếm con người nọ để tránh bị chết đói. Limer rất chú trọng đến sức khoẻ của mình, kể cả chuyện ăn trễ giờ đối với cô lại càng không chấp nhận được. Đừng tưởng cô không biết thời gian ăn lộn xộn có thể gây rối loạn dạ dày. Limer thực sự là có kiến thức sinh học rất tốt. Chỉ là cô không có hứng thú nên mới không đào sâu vào nó như Dracy.

Gõ cửa mãi mà Limer chẳng thấy Dracy trả lời thì cô liền đánh bạo mở cửa bước vào phòng ngủ của Dracy. Do lần này không ra khỏi kí túc xá nên Dracy cũng chẳng khoá cửa phòng lại. Limer vừa bước vào thì liền ngay lập tức ngớ người.

Phòng của Dracy cũng không khác gì so với Limer, có một cái giường king size, một tủ đồ to tướng, một ti vi được ẩn ở dưới mặt đất và một bàn làm việc. Thực ra cái khiến Limer chú ý là góc phòng của Dracy. Ở đó có một cái thùng cát tông, không những thế mà nó còn chằng chịt những vết dán bằng băng keo và trông cứ như là sắp rách ra. Bây giờ đã là thế kỉ 22 rồi, chẳng còn ai lại giữ một cái thùng cát tông nữa, nó cũng chẳng còn lợi ích gì. Bên trong cái thùng là ba cuốn album cũ siêu dày để ngổn ngang. Thời nay thì cũng chẳng còn ai xài album nữa, tất cả hình ảnh đều được lưu vào hồ sơ của bản thân trên điện toán đám mây rồi. Ngoài ra còn mấy món đồ chơi và mấy con thú nhồi bông nằm cạnh cái thùng, bên trên cho chít những vết may vá có đẹp có xấu. Limer còn thấy một con dao làm bằng bạc, lưỡi dao sắc nhọn nhô ra khỏi cái thùng. Mấy cái hộp đựng trang sức trông đã cũ, một cái cặp học sinh cũ, mấy tờ giấy lộn xộn đầy những nếp gấp và mấy vết mực đen đỏ. So với căn phòng hiện đại và tân tiến thì dĩ nhiên một đống lộn xộn như tàn tích cổ của Dracy thực sự là rất hút mắt.

Limer không kiềm được mà bước lại gần, cũng vừa lúc đó Dracy đã đứng ngay trước cửa phòng.

- Lùi lại!

Dracy nhìn Limer, đôi mắt màu xanh trở nên lạnh lẽo và thậm chí là ngập sát khí. Giọng nói bình thản của Dracy vang lên, không giận mà uy. Bị ánh mắt của Dracy nhìn, Limer lần đầu tiên sợ hãi đến như vậy. Kể cả là cái lần ở cổng trường ánh mắt của Dracy cũng không như vậy. Ở cổng trường thì ánh mắt đó có thể là xa cách, lạnh lùng. Nhưng mà hiện tại, ánh mắt đó chẳng khác gì tử thần, giăng kín âm u tĩnh mịch. Cứ như chỉ cần Limer làm gì sai thì Dracy sẽ giết cô ngay tức khắc mà chẳng nghĩ ngợi hay thương hại gì. Cứ như việc được Dracy giết đã là vinh hạnh rất lớn.

- Ra ngoài!

Dracy một lần nữa lên tiếng nhắc nhở cái con người đang đứng yên vì sợ hãi kia, áp lực vẫn chẳng giảm đi một thành nào.

- Ra... ra liền!

Limer nghe thấy thế thì hận không thể ngay lập tức chạy trối chết. Lúc bước qua Dracy sống lưng cô còn có cảm giác lành lạnh.

Limer vừa bước ra thì Dracy liền ngay lập tức đóng chặt cửa phòng.

Thở ra một hơi, Limer cứ như là trút được gánh nặng trên người. Quay sang phòng bếp định gọi đồ ăn thì mới phát hiện là trên bàn đã đầy đồ ăn. Ngoài ra còn có một mảnh giấy của Dracy.

" Tôi nghĩ là mình có thể sẽ học mà quên nấu ăn cho cô nên đã đặt giờ để cho robot làm. Cô cứ ăn trước, không cần chờ tôi. "

Chữ viết của Dracy thẳng tắp nhưng vẫn có mấy nét nối mềm mại thể hiện tính cách vừa nghiêm túc và cởi mở của cô. Chỉ có khi cầm bút lên Dracy mới có thể viết nhiều một chút, đem những gì mình giấu bấy lâu nay trong lòng nói ra.

" Hoá ra cô ấy đã chuẩn bị trước rồi. Chu đáo quá. " - Limer nhìn bàn ăn thịnh soạn đầy ắp nhưng chỉ có một mình cô thì lại cảm thấy hơi buồn. Có lẽ đống đồ đó có ý nghĩ rất lớn đối với Dracy.

Chapitre suivant