webnovel

Thuật ngữ

Vì đang trong trạng thái báo động vàng nên đế chế Nhật Nguyệt của Ma Kim có chút trì trệ. Hắn muốn thúc đẩy sự hợp tác với Sát Dục hội để giải quyết vấn đề này nhưng chưa tìm ra giải pháp tối ưu.

Đối với hắn, một giải pháp được xem là tối ưu khi đảm bảo ba yếu tố.

Một là sự chủ động, tức là hắn phải là bên nắm quyền chủ động, có khả năng khống chế và định hình. Thậm chí, hắn phải là người trực tiếp thao túng chứ không phải trông cậy vào đồng minh như các đạo lữ hoặc giáo đồ.

Hai là giảm thiểu yếu tố may rủi, phương pháp vào phụ thuộc vào xác suất ngẫu nhiên thì tính ổn định càng thấp, mà sự bất ổn định sẽ tạo ra rủi ro. Ma Kim thì không tin vào vận may của bản thân cho nên hắn sẽ hạn chế hết mức có thể.

Cuối cùng là về linh cảm, yếu tố này mang tính chủ quan nhưng thật sự ảnh hưởng rất nhiều đến quyết định của Ma Kim. Hắn khá là tin vào linh cảm của mình, có thể nói linh cảm của hắn trước giờ chưa hề sai, đương nhiên không phải điều gì cũng được linh cảm mách bảo.

Nhưng Ma Kim cũng không phải loại người thụ động chờ đợi. Hắn sẽ tranh thủ những lúc như vậy để kiếm gì đó giải khuây.

- Câu cá à? Cũng được đó!

Ma Kim bất ngờ chấp thuận lời xin xỏ vu vơ của Hồ Mẫn.

Nói là làm ngay, hắn kêu thuộc hạ chuẩn bị cần câu và những dụng cụ cần thiết.

Địa điểm được chọn là khu vực sông phía Nam ngoại thành. Hắn dẫn theo Hồ Mẫn, Nhị Nô và Tứ Nô cùng vài giáo đồ nhị giai.

Tứ Nô nhận lệnh, liền tò mò hỏi:

- Chẳng phải đang báo động vàng sao thưa chủ nhân? Hay ngài còn có chủ ý khác.

Ma Kim cười nhẹ đáp:

- Cứ coi như ta có chủ ý khác đi.

Tiết trời mùa hè có phần oi ả, nắng gắt sưởi ấm cho dòng sông. Ma Kim cũng những thân cận ngồi trên bờ, dựng tạm một mái che, cắm cần câu chờ đợi cá đớp mồi.

Một con rồi hai con, ba con, bốn con,.. cá lớn, hôm nay có vẻ là một ngày bội thu.

Họ nhóm lửa nướng chiến lợi phẩm xơi ngay tại chỗ, cảnh tượng vô cùng bình dị.

Trong lúc ăn, những câu chuyện phiếm chủ đề về thiên nhiên cây cỏ được bàn tán sôi nổi. Gia chủ không để cập tới công việc nên mấy thành viên còn lại cũng hạn chế nhắc đến.

Một ngày trôi qua êm đềm tựa hồ một buổi chiều hè của đứa trẻ chăn trâu. Ma Kim cảm thấy tâm trí của mình như được gột rửa, ngưỡng dục vọng các thứ chẳng còn là nỗi vướng bận nữa.

Tất nhiên hắn thừa biết dạng trải nghiệm tương tự như vậy sẽ giảm dần hiệu quả nếu cứ lặp đi lặp lại. Mấy ngày dạo gần đây hắn thực sự quá mệt mỏi rồi nên mới cần giải tỏa.

.

Vài ngày sau, xuất hiện hai vị tu chân giả đứng trước cổng Kim phủ yêu cầu được diện kiến Kim gia chủ.

Trùng hợp Ma Kim đang ngồi trong phòng làm việc. Một tên thuộc hạ nhanh chóng đi vào cấp báo:

- Bẩm, có hai đối tượng bên ngoài. Tỉ lệ cao là một hai năm hai.

- Thế à. Dẫn họ vào phòng khách gặp ta.

Người đến một nam một nữ, y phục chỉnh tề, không che mặt hay dùng bất cứ thủ thuật gì để ẩn dạng, vũ khí mang sau lưng kiếm, khá thông dụng trong giới tu tiên. Ma Kim dựa vào thông tin mà giáo đồ cung cấp và quan sát trực tiếp để phán đoán ý đồ đối phương.

.

Trong lời báo của tên giáo đồ ban nãy có nhắc tới một dãy bốn chữ số.

Theo đó, chữ số đầu tiên có nghĩa là mức độ quen thuộc đối với chủ nhân. Nếu là một thì là người xa lạ hoặc chỉ thoáng lướt qua. Nếu là số hai là người từng gặp mặt qua vài lần. Số ba đề cập người đã từng gặp mặt nhiều lần và có giao tiếp với nhau. Bốn là trường hợp khác còn năm là không rõ.

Chữ số thứ hai là đường lối tu hành của đối tượng. Nếu là một thì là tu tiên, hai là tu ma, ba là tu yêu, bốn là khác còn năm là không rõ.

Chữ số thứ ba là mối quan hệ. Nếu là một tức giữa hai bên có mối quan hệ tốt, hai thì là trung lập, ba mang theo hiềm khích. Bốn và năm thì tương tự, thuộc trường hợp khác hoặc không rõ.

Chữ số thứ tư thì trừu tượng hơn, nó là khả năng xảy biến số. Thường để đánh giá khía cạnh này phải phụ thuộc nhiều yếu tố khác nhau như mục đích, địa điểm, thời gian, lực lượng tương quan. Dãy số sẽ trải dài từ một đến năm theo quy tắc như những chữ số thứ tự trước đó, một là ít, hai là trung bình, ba là nhiều, năm là không rõ và không tồn tại số bốn.

Nếu như xuất hiện nhiều đối tượng thì sẽ đọc nhiều dãy số hoặc chỉ ám chỉ nhân vật có vị trí quan trọng nhất.

Sở dĩ dùng số thay cho miêu tả bằng lời là vì nó bảo mật thông tin, tiết kiệm thời gian và nghe cỏ vẻ ngầu.

Thay vì nói đối phương là những kẻ lạ mặt, có dính líu tới ma đạo, không rõ bạn hay thù, xung quanh gia phủ hiện được bảo vệ nghiệm ngặt và đối phương ước chừng chỉ nhị giai trung kỳ nên không quá mạo hiểm nếu trực tiếp gặp mặt. Thì với cách thể hiện qua ký tự số có thể rút ngắn thành "một hai năm hai".

.

- Các hạ là người của Sắc Dục hội sao?

Ma Kim sau khi rót trà ra chén tiếp đãi, liền thẳng thừng vạch trần thân phận của đối phương. Bởi vì thế lực tu ma hiện tại ở Việt quốc mà hắn biết chỉ có Sát Dục hội mà thôi.

Hai người trước mặt không hề tỏ ra ngạc nhiên hay phủ nhận. Ngược lại, tên nam nhân còn hứng khởi đáp:

- Đúng vậy. Xem ra tình báo của Kim gia không tồi.

Ma Kim đang đeo chiếc mặt nạ hình con heo, hắn bình giọng hỏi:

- Thế mục đích của lần gặp này là gì?

Nữ tu chân nhấp một ngụm trà rồi nhếch miệng nói:

- Gửi tới Kim phủ tối hậu thư. Trong hôm nay, Kim gia các người phải giao toàn quyền cho chủ nhân bọn ta.

Ma Kim bỗng chồm người ra trước làm kẻ địch đề phòng, nhưng hắn chỉ là muốn dùng hai tay để lên bàn chống cằm, cười đáp:

- Hơ hơ, thế là phải sinh tử chiến sao?

Điệu bộ bình thản như vại của Kim gia chủ khiến cho hai tên thành viên của ám hội ngạc nhiên. Dù sao Sát Dục hội cũng là một thế lực lớn, nhị giai thế gia còn phải kiêng dè khi đối đầu, ấy vậy mà một tam giai thế gia mới nhú lại dám thách thức. Chúng tự hỏi liệu một tên nhất giai như Ma Kim có thể làm nên trò trống gì.

Đe dọa không thành, hai tên kia nhanh chóng rời khỏi Kim phủ, Ma Kim không cản cũng không tiễn, vẫn điềm nhiên uống hết tách trà.

- Mong là không phải tái sinh.

Ma Kim kế đó lôi ra bộ ám khí hay sử dụng, kiểm tra một lượt rồi thu vào trong túi trữ vật.

Hổ Trung hớt hải chạy vào báo cáo:

- Bẩm, cây có hai rễ, chưa rõ số lượng cành.

- Tốt, mau đi chuẩn bị đi. Ta không muốn chậm trễ.

.

Tên giáo đồ lại đề cập tới mấy thuật ngữ kỳ lạ, các bộ phận cây lần lượt là rễ, cành, nhánh, hoa chính là xác định vị trí của bảng biến số mà Ma Kim đã chuẩn trước đó. Phàm những kế hoạch quy mô lớn thì hắn mới chia sẻ bảng biến số cho thuộc hạ.

Ví dụ thời tiết một ngày có thể nắng hoặc mưa, như vậy nắng sẽ là một rễ, còn mưa sẽ là hai rễ. Và nếu như nắng thì có nắng nhạt và nắng gắt, nắng nhạt thì một cành còn nắng gắt thì hai cành. Nếu mưa thì có trường hợp mưa ít hay mưa nhiều, mưa ít là một cành và mưa nhiều là hai cành. Như vậy nếu ngày hôm đó mưa ít thì sẽ diễn đạt là hai rễ một cành.

Vì Ma Kim sở hữu trí nhớ siêu phàm nên hắn rất hay bày vẽ những thứ bắt giáo đồ phải nằm lòng. Nó vừa nâng tầm hình ảnh của hắn trong mắt giáo đồ, tạo sự chuyên nghiệp cho giáo phái và giúp những kẻ tu ma có cái gì đó để rèn luyện.

Dù sao tu ma giả vốn dĩ đã có nhu cầu cao hơn hai trường phái tu luyện còn lại, mà đế chế Nhật Nguyệt còn đáp ứng đủ đầy cơm ăn áo mặc, thuốc thang bồi bổ, vô hình chung việc này đẩy ngưỡng dục vọng của các giáo đồ lên một tầm cao mới.

Làm việc và ăn chơi lặp đi lặp lại theo vòng tuần hoàn sẽ sinh sự nhàm chán. Với kinh nghiệm đọc lướt cái thư viện của Mộng Dao đồng thời tự cảm nhận ngưỡng dục vọng của bản thân, Ma Kim ý thức được việc đó rất sâu sắc.

Nếu như ham muốn bị tích tụ ngày qua ngày thì dễ phát sinh những suy nghĩ cực đoan, chẳng hạn như giết chóc, cưỡng hiếp và những trò biến thái không giới hạn. Không ít thế lực tu ma đã sụp đổ vì sự bùng phát dục vọng này, bởi nó có tính chất lan truyền trong cộng đồng, kéo những ý tưởng vượt qua giới hạn đạo đức được ấp ủ trở thành thực tế.

Để giải quyết vấn đề trên, giáo chủ Kim thi thoảng sẽ tổ chức huấn luyện, giảng dạy hoặc tiệc tùng một cách ngẫu hứng, hoặc giao cho đám nô lệ nhiệm vụ tăng cường rồi thưởng thêm.

Càng gánh vác nhiều trách nhiệm, Ma Kim càng nhìn đời một cách sâu sắc hơn. Nhớ lại kiếp trước, hắn cùng những mỹ nhân Tình Phủ bày đủ trò tiêu khiển ở Ma La Cốc nhưng bị thượng tầng ngăn cấm. Hắn lúc đó còn nhỏ, không rõ lý do tại sao họ lại phải hạn chế nhu cầu giải trí như vậy mặc dù ngân lượng không thiếu. Giờ thì hắn hiểu rồi, nếu những người sống vài trăm năm ngày ngày ăn chơi hưởng lạc thì sẽ khiến họ sa ngã, trầm luân vào cám dỗ không lối thoát.

.

Ma Kim đi qua phòng Hồ Mẫn để gọi nàng dậy đồng thời nói sơ tình hình cho nàng biết. Mấy cái bảng biến số thì các phu nhân và tiểu thư đương nhiên là đối tượng được chia sẻ đầu tiên. Tuy nhiên do thân phận đặc biệt của các nàng nên đại đa số trường hợp sẽ không cập nhật thông tin nhanh như những giáo đồ mạo hiểm nơi tiền tuyến.

Hồ Mẫn biết nay có trọng sự, liền hành xử rất trưởng thảnh, nàng vội chỉnh chu ngoại hình rồi bàn luận cùng hắn về những biến số có thể xảy ra.

Chưa đầy một canh giờ sau, cuộc chiến giữa Kim gia và Sát Dục hội chính thức nổ ra. Mở màn là một hành động cực đoan đến từ tổ chức sát thủ khét tiếng, bắt cóc con tin.

- Đi thôi, hướng Tây Nam.

Thiên Khả hớt hải chạy về Kim phủ thông báo. Hồ Mẫn lập tức lấy phi cụ ra rồi cùng Ma Kim và Thiên Khả truy đuổi kẻ địch, được biết chúng đã cưỡng chế mang theo Tiểu Thu rời khỏi Hoàng Hà thành cách đây vài phút.

Mặc dù đã được Ma Kim vẽ sẵn đường đi nước bước nhưng mà hai vị phu nhân vẫn không thể nào ngừng việc lo lắng cho an nguy của nghĩa nữ.

- Chàng có đảm bảo con bé an toàn không thế?

Trước sự chất vấn của Thiên Khả, Ma Kim chỉ có thể xoa đầu an ủi:

- Yên tâm đi. Nên nhớ chúng ta nhường chúng phần chủ động là vì không muốn chúng làm liều mà.

Chapitre suivant