webnovel

Chương 7: Chúa tể

Sư tử được mệnh danh là chúa sơn lâm, thực ra cái danh hiệu đó là dành cho hổ vì sư tử chỉ sống ở hoang mạc chứ không sống ở trong rừng nhưng như tất cả đã biết, thời thế đã thay đổi rồi.

Sư tử trước đây là một loài sinh vật khá đáng gớm trong giới động vật thì ngày này chúng càng đáng sợ hơn. Sau khi biến dị, con sư tử sẽ biến đổi lớp da màu nâu thành một lớp da đen tuyền, con ngươi sẽ thành màu vàng kim, kích thước vẫn như trước đây nhưng lực chiến của nó đã tăng lên một cách đáng gớm, một đập của nó có thể làm nổ tung một chiếc xe quân đội, lớp da của chúng bây giờ có thể chống lại hầu như mọi thứ từ đạn cho đến đao, kiếm , tốc độ cũng tăng lên ngang với một con báo, một điều đặc biệt nữa là bây giờ chúng được đặt tên riêng cho mình, sau khi lũ thú vật biến dị thì tuỳ theo sức mạnh con người sẽ đặt tên, con nào mạnh thì có tên còn nếu yếu thì vẫn giữ nguyên và tên của con quái vật này là " Hắc Kim Quỷ"

   Có sức mạnh đáng gớm như vậy nên bây giờ chúng có thể sinh tồn ở bất kì nơi đâu mà chúng muốn và bây giờ cái danh chúa tể sơn lâm là thứ đầu tiên nó nhắm tới, con Hắc Kim Quỷ này nhanh chóng giết tất cả những con hổ biến dị ở khu rừng mà chúng muốn đến, hổ biến dị không phải là yếu nhưng so với sức mạnh của Hắc Kim Quỷ, chúng chả khác gì những thứ tôm tép.

  Trước mặt Lâm Phàm đây chính là một con Hắc Kim Quỷ đang nhai thịt một con hổ biến dị, có vẻ con quái vật này đang giết hết những con hổ ở khu rừng này như nhiệm vụ hằng ngày của chúng. Tuy nhiên kì lạ thay con Hắc Kim Quỷ này có cánh.

  Biến dị cũng chia ra nhiều thể loại từ yếu đến mạnh, một con vật hít càng nhiều sương từ thiên thạch thì sẽ càng mạnh và cũng phân thành nhiều cấp độ khác nhau.

  Hắc Kim Quỷ thường ngày thì ở cấp độ tướng còn con Hắc Kim Quỷ này có lẽ đã đạt đến cấp độ vua rồi, không biết là may mắn hay xui xẻo đối với Lâm Phàm nhưng cho dù là cấp vua hay tướng hắn cũng phải uống được máu của con Hắc Kim Quỷ này nếu muốn mạnh hơn.

   Lâm Phàm từ từ nhẹ nhàng tiến sát Hắc Kim Quỷ, cố gắng đi nhẹ nhất có thể để không làm nó phát giác ra sự hiện diện của bản thân, khi đã tới đủ gần hắn lấy một mũi tên giơ cây cung lên và phóng ra nhắm thẳng vào bộ phận yếu nhất của nó, mắt

  Con Hắc Kim Quỷ này phát giác nhanh chóng dùng tay hất văng mũi tên ra, Lâm Phàm liền nhanh tay lấy ra những mũi tên còn lại bắn liên tục vào mắt của Hắc Kim Quỷ nhưng giác quan của nó quá nhạy, những mũi tên hắn bắn ra, sinh vật này đều dễ dàng hất ra hết.

  Nhận thấy không thể đấu tầm xa được nữa, Lâm Phàm liền chuyển cánh tay máy thành một lưỡi kiếm và lao thẳng vào Hắc Kim Quỷ, sinh vật này cũng đáp lễ giơ vuốt ra và lao thẳng đến Lâm Phàm.

  Vuốt và kiếm đụng nhau gây ra một tiếng vang lớn, Lâm Phàm rút kiếm lại chuyển thành một khẩu súng máy bắn liên tục vào Hắc Kim Quỷ nhưng nó không hề sây xát gì mà còn trở nên hung bao hơn, sinh vật này sử dụng tốc độ của mình vòng ra sau Lâm Phàm húc vào người hắn.

  Lâm Phàm nhanh chóng xoay người dùng cánh tay máy đỡ lại nhưng sức lực của Hắc Kim Quỷ quá lớn khiến hắn bị văng ra xa và đập vào một gốc cây, không để hắn nghỉ ngơi, con Hắc Kim Quỷ liền vỗ cánh bay lên và lao thẳng xuống người hắn như một quả tên lửa.

   Tình thế nguy hiểm, hắn liền biến cánh tay máy thành cái móc sắt phóng vào gốc cây ở xa rồi kéo lại gần đó để tránh đòn chí mạng này, hắn đã may mắn tránh được nhưng đòn tấn công đó quá nguy hiểm, tảng đá bị vỡ tan tành thành từng mảnh còn Hắc Kim Quỷ không bị thương dù chỉ là một vết trầy.

    Đâm lao thì phải theo lao, giờ chạy cũng không kịp nữa, Lâm Phàm biến lại cánh tay thành kiếm lao vào liều với Hắc Kim Quỷ, con quái vật cũng lao vào đối đầu thằng, vuốt của nó giơ lên cao rồi đánh xuống đỉnh đầu của hắn nhưng lần này Lâm Phàm đã khéo léo hơn, hắn cúi xuống rồi lộn ra đằng sau Hắc Kim Quỷ, sau đó nhanh chóng chém một nhát chí mạng vào lưng của nó.

   Lớp da tự hào bấy lâu nay của Hắc Kim Quỷ bị chảy máu, con quái vật điên liên rồi dùng đuôi quật trúng Lâm Phàm khiến hắn một lần nữa văng ra xa nhưng hắn lập tức đứng dậy biến cánh tay thành một khẩu súng đại bác và nhắm thẳng vào đầu của Hắc Kim Quỷ.

  Viên đạn đại bác bắn ra hướng tới mục tiêu là đầu của Hắc Kim Quỷ, trước giờ sinh vật này không hề sợ những viên đạn như thế nên nó tự tin dùng cái đầu mình lao thẳng vào đầu của viên đạn nhưng lần này nó đã nhầm.

  Đây không phải là một viên đạn đại bác bình thường mà là một viên đạn đại bác có khí độc, khi nó chạm vào đầu của Hắc Kim Quỷ, viên đạn không nổ tung mà xì ra một loạt khí đỏ, Hắc Kim Quỷ hít vào thì luồng khí đỏ đó đi khắp nơi trong bụng nó và tàn phá nội tạng bên trong cơ thể.

   Hắc Kim Quỷ gầm rú lên đau đớn và điên cuồng đập phá, mắt và mũi của nó liên tục chảy máu không ngừng, luồng khí đó đang dần dần tiến lên não bộ của nó và khi đã tiến lên được, đầu của Hắc Kim Quỷ phồng to lên như một quả bong bóng và rồi nổ tung.

   Máu và thịt não văng tung toé ra khắp nơi, Lâm Phàm  liền lập tức chạy đến ấn đầu của hắn xuống cơ thể của con vật xấu số và uống liên tục máu của nó, hắn thường ngày trông giống một con thú thì nay lại càng ghê tởm hơn nữa.

   Hắn uống mãi cho đến khi cả cái cơ thể của Hắc Kim Quỷ cạn khô. Một đôi cánh màu đen mọc ra phía sau lưng hắn, bàn tay hắn bây giờ có thể mọc vuốt sắc ra ở các móng tay, làn da cũng đã trở nên cứng cáp hơn bất kì loại sắt thép nào và tốc độ đã trở nên nhanh nhẹn hơn rất nhiều.

   Lâm Phàm thu lại những kỹ hăng hắn vừa học được, với sức mạnh bây giờ hắn hoàn toàn có thể được coi là cao thủ trong thời thế bây giờ nhưng dường như đối với hắn đây vẫn chưa là gì.

  Hắn phải uống máu nhiều hơn nữa, hắn phải trở nên mạnh hơn nữa, mạnh đến nỗi không có bất kì ai có thể trở thành mối đe doạ với hắn, thứ mà hắn trở thành phải là một thứ có sức mạnh rung chuyển trời đất, quỷ thần cũng phải khiếp sợ.

   Đôi môi của hắn mấp máy và những ngôn từ quý hiếm của hắn được phát ra.

" Ngon thật"

Chapitre suivant