webnovel

Chương 2

Hồ Thiên Bình mắt đọc lướt qua trang giấy cuối cùng rồi đóng cuốn sách lại. Hôm này trường cao trung Mộc Mộc quả thực quá nhộn nhịp rồi. Lúc mới vào trường, nhìn mặt tân học sinh thấy đứa nào cũng hớn hở, không biết học qua mấy năm có còn giữ được cái tâm trạng như thế hay không nữa. Cậu cũng không phải bận bịu ở ngoài đó làm gì, ngồi trong thư viện đọc sách vẫn là thoải mái hơn nhiều. Nhìn qua Mộc Viên Ma Kết đang ngồi đối diện đọc cuốn sách dày cộp, cậu thực sự không hiểu tại sao cô có thể đọc được mấy cuốn sách mang tên "Huyền Học, Tâm Linh" như vậy chứ? Đọc mấy loại sách như vậy không phải rất đau đầu sao?

Cất cuốn sách mình vừa đọc xong vào giá, tính tìm thêm cuốn khác để đọc thì cậu đã bị gọi đi.

"Thiên Bình, Ma Kết, về lớp đi. Tới giờ tập trung lại rồi."

Mao Bảo Bình sau khi nghe thấy hiệu lệnh tập trung thì liền tới thư viện tìm bạn học. Thiên Bình, Ma Kết và cậu đều là học sinh của lớp ưu tiên, do đó không có sự điều chỉnh thành viên, vào mỗi đợt tập trung thế này sẽ vô cùng nhàn rỗi.

"Này! Kết!"

Có vẻ như Ma Kết vẫn không nghe thấy gì, mặt vẫn cắm vào từng trang sách.

"Ừm? Hả?"

Ma Kết giật mình ngẩng đầu lên, thấy Thiên Bình đang chỉ tay vào đồng hồ, cô mới nhớ ra. Tới giờ phải vào lớp rồi. Tạm cất lại cuốn sách, hừ, cô thực sự muốn ở đây đọc hết cuốn sách này này. Muốn mượn sách về cũng không được vì trường chỉ cho mượn những cuốn sách hỗ trợ cho việc học tập, tài liệu tham khảo. Nhưng cũng đã vào giờ rồi, biết làm sao được?

***

Mộc Sơn Xử Nữ chải chuốt lại đầu tóc rồi rời khỏi nhà. Cậu có một lịch hẹn chiều nay với Nhân Mã nên đã phải đi sớm, ngay sau khi từ trường trở về nhà. Tới quán cà phê đã hẹn, Xử Nữ chọn một bàn gần cửa sổ rồi ngồi xuống. Chưa đầy năm phút sau, Nhân Mã xuất hiện. Có thể nói rằng, trong số những cô gái mà cậu có quen biết, Nhân Mã luôn là người đến đúng hẹn, tuyệt đối sẽ không vì bất cứ lí do gì mà đến muộn.

"Đại học thế nào? Cảm thấy thoải mái chứ?" Xử Nữ hỏi, đồng thời kêu phục vụ đồ uống.

"Tốt lắm a. Vị giáo sư mà anh giới thiệu cho em rất tốt, đối đãi rất nhiệt tình." Nhân Mã vui vẻ cười nói với cậu.

"Nhưng mà, em phát hiện ra vị giáo sư này có một tật xấu, đó chính là đối với những sinh viên trong giờ không chịu nghe gi��ng, ông ấy sẽ không cho qua môn dù bài làm rất tốt."

Xử Nữ nhìn Nhân Mã có thể vui vẻ cùng cậu đối đáp như vậy, tâm trạng liền trở nên rất vui, công việc mệt mỏi như hoàn toàn tan biến. Sau khi cùng cô trò chuyện một lúc, chuyện quan trọng muốn nói thì cũng nhất định là phải nói.

"Nhân Mã này..." Xử Nữ bỗng dừng lại một chút, bàn tay để trên bàn hơi nắm lại "Em đã tốt nghiệp được một thời gian rồi, không còn là học sinh của anh nữa nhỉ?"

"Trong lúc dạy em, anh đã từng nảy ra một thứ cảm xúc nhưng lại chưa từng dám nói với em vì nghĩ rằng mối quan hệ khi đó chưa thích hợp. Nhưng giờ thì khác. Tốt nghiệp rồi, có thể đường đường chính chính cùng tôi hẹn hò không?"

***

Mao Bảo Bình thu dọn giấy tờ trên bàn giáo viên. Năm nay khối mười hai sẽ có người đảm nhận chức vụ trong Hội học sinh. Hội trưởng và hội phó đương nhiên không ai khác chính là Mộc Viên Ma Kết cùng Hồ Thiên Bình - hai con người có thành tích học tập tốt nhất từ trước tới nay. Thủ quỹ được giao cho Vương Thiên Nhị Song Ngư. Nhưng chẳng hiểu vì cớ gì mà bọn họ lại đề xuất cậu làm thư kí, hại cậu phải đi thu thập và dọn dẹp mọi giấy tờ mà giáo viên giao cho như thế này. Xong việc cậu còn phải tới văn phòng của cô giáo để nhận đồng phục cho học sinh mới. Nghe bảo rằng đó là học sinh chen ngang khối dưới. Từ trước đến nay, chẳng mấy khi có thể có học sinh học chen ngang vào như vậy cả. Vì bài kiểm tra dành cho học sinh chen ngang còn khó gấp mấy lần bài thi cho học sinh của trường. Xem ra trường cậu lại có thêm một nhân tài triển vọng rồi.

Nhận đồng phục xong, Mao Bảo Bình theo chỉ dẫn của giáo viên mang tới cho học sinh đó. Cậu cứ cảm thấy việc này có gì đó không ổn, giáo viên có phải đang tận dụng triệt để cậu không?

"A, anh mang tới đồng phục sao?" Đang vẩn vơ suy nghĩ, chẳng biết từ khi nào cậu đã tới lớp học của học sinh đó.

"À đồng phục của em." Mao Bảo Bình cầm túi quần áo đưa cho cô gái trước mặt, bản thân cảm thấy có gì đó rất quen mắt.

"Sư Tử, xong chưa, chúng ta về thôi."

Trương Kim Ngưu bỗng từ đâu xuất hiện ôm lấy tay cô gái. Sự xuất này lại càng khiến Bảo Bình thêm bất ngờ. Đây không phải là em gái của Trương Cự Giải sao? Cậu tưởng nó thường hay bám theo tên nhóc Bạch Dương hay Song Tử chứ? Giờ lại chuyển sang cô gái tân học sinh mang tên Sư Tử này rồi.

"Hai người làm gì mà lâu vậy? Nhanh lên!" Lần này, người xuất hiện lại là Bạch Dương khiến cho Mao Bảo Bình càng thêm thắc mắc. Tại sao nữ sinh này vừa mới một ngày chuyển tới đã có thể quen nhau thân được với đám này rồi?

"Em cám ơn ạ." Sư Tử kí nhận đồ rồi kí xác nhận vào tờ giấy mà Bảo Bình đưa kèm, sau đó cùng Kim Ngưu và Bạch Dương rời đi.

Nhìn lại tờ giấy vừa được kí, Bảo Bình để ý tới cái tên được ghi dưới cuối tờ giấy. Mộc Kỳ Sư Tử sao? Cùng với người kia có quan hệ gì không nhỉ? Trông hai người kha khá giống nhau.

***

Mộc Viên Ma Kết khó khăn mở cửa nhà do trên tay đang ôm rất nhiều sách. Bạn cô - Hồ Thiên Bình bỗng nhiên trở nên rất tốt bụng, lái xe đưa cô về nhà. Ban đầu vốn định từ chối vì nghĩ rằng một nam một nữ đi với nhau như vậy sẽ không ổn, nhưng tới lúc nhận ra Hồ Thiên Bình vốn là cùng với Mao Bảo Bình và cô bạn thân giàu nứt đố đổ vách - Trương Cự Giải hẹn nhau đi chơi bowling, mà chỗ đó chỉ cách nhà cô một đoạn, nên Thiên Bình mới mở lòng từ bi đem cô về nhà như vậy. Phải mang nhiều đồ về nhà, Ma Kết cũng không khách khí nữa mà đồng ý lên xe. Về tới nhà, Thiên Bình thấy cô chật vật, đã đề nghị giúp cô mang vào nhưng sợ sẽ gây cho người nhà hiểu lầm, cô lại từ chối.

"Chị lại mượn thêm cả đống sách đấy ạ?" Vừa mở cửa được một lúc, một cô gái với mái tóc xanh đã xuất hiện trước mắt Ma Kết, giúp cô cầm lấy ít sách.

"Ngừng kêu ca về sách của chị đi!" Trút bớt được một phần sách, Ma Kết mới quay người đóng cửa lại được. "Rồi, Sư Tử, đúng là trường không cấm nhuộm tóc, nhưng tại sao lại thành cái màu xanh này?"

Mộc Kỳ Sư Tử cầm mấy cuốn sách dày cộp trên tay, đợi Ma Kết cởi giày xong thì theo cô về phòng.

"Màu này thì... hơi khác thường tí thôi mà! Em vốn định nhuộm tóc tím giống như chị, nhưng đến lúc lên màu lại thành màu thế này. Không sao, cũng hợp với màu mắt mà!"

Ma Kết cũng chỉ biết thở dài một cái. Gen gia đình cô khá đặc biệt, sinh ra được ba đứa con thì hai đứa có màu mắt xanh khác biệt, hai đứa lại có màu tóc vàng chói sáng. Anh trai cô và Sư Tử chính là người sở hữu mái tóc vàng giống mẹ từ lúc sinh ra, nhưng cô và Sư Tử lại sở hữu màu mắt rất đặc biệt.

Đuổi Sư Tử ra ngoài để mình thay đồ và nghỉ ngơi, ngoài ra cũng bắt đầu mân mê với những cuốn sách vừa mượn được. Nhưng mới đọc được và trang thì từ dưới lại vang lên tiếng mở cửa.

"Ô, anh về rồi!"

Nghe thấy giọng ca véo von của Sư Tử từ bên ngoài, Ma Kết cũng chả thiết tha gì việc đọc sách nữa, vội vàng chạy ra ngoài.

"Anh Xử Nữ!" Ma Kết và Sư Tử đứng trước mặt Mộc Sơn Xử Nữ, gương mặt háo hức. Anh trai cô vừa rồi chính là đi thực thi nhiệm vụ vô cùng quan trọng, chỉ là không ngờ sẽ trở về sớm như vậy.

Mộc Sơn Xử Nữ nhìn hai đứa em gái của mình, không nói gì, chỉ mỉm cười lắc đầu. Sau lúc ấy, mặt hai đứa em gái của cậu cũng tụt xuống tận mấy tầng cảm xúc, cứ làm như người vừa trải qua là tụi nó vậy.

"Không sao! Anh sẽ sớm tìm được chân trời mới thôi." Sư Tử vỗ vai người anh trai mình, không ngờ lần này lại thất bại. "Em cùng anh uống bia giải sầu!"

"Sư Tử!!!" Câu nói kia vừa được thốt ra, Ma Kết ở một bên không nhanh không chậm kêu lớn tên cô.

"Em nghĩ mình bao nhiêu tuổi mà đòi bia rượu giải sầu với anh trai?"

"Nhưng mà... Đúng là em chưa đủ tuổi..."

"Kết nói đúng rồi đấy. Em không được uống đâu." Xử Nữ xoa đầu cô em gái mình, chỉ cần hai đứa em của cậu vẫn luôn ở bên quan tâm cậu là được rồi, chẳng cần bia rượu gì hết.

Sư Tử bĩu môi. Cái gì mà "không được uống" chứ? Không phải người đầu tiên chuốc cô uống rượu không phải ông anh trai yêu quý này sao?

"Vậy anh nghỉ ngơi trước đi ha, em với Sư nấu cơm tối cho." Ma Kết kéo Sư Tử lại về phía mình, giọng nhẹ nhàng.

Chapitre suivant