Lương Mộc Tình nghe thấy cô nói, duỗi tay với điện thoại.
Nam Cung Ngạo lại để điện thoại bên miệng, đam thanh nói.
"Tôi cũng không ăn người phụ nữ nào ngoài Tiểu Phó."
Nghe được giọng của Nam Cung Ngạo, Tiểu Ảnh ngây người.
Ách…
Cô có thể giả bộ ban nãy không phải mình nói không? Nha đầu Tiểu Huyên chết tiệt, biết rõ tính tình Nam Cung Ngạo không tốt còn để anh nhận điện thoại. Cô ấy đang chỉnh cô hay sao?
Lương Mộc Tình biết Tiểu Ảnh đang hoảng loạn cho nên giật lấy điện thoại từ tay Nam Cung Ngạo.
"Chị ơi, em đang ở với chồng, chị không cần lo lắng đâu, em tắt máy nhé."
Thẳng đến lúc tắt máy, Tiểu Ảnh vẫn chưa kịp phát ra tiếng gì.
Lương Mộc Tình trừng mắt lườm Nam Cung Ngạo: "Đấy là chị gái em đó. Anh không thể đối xử tốt với chị ấy tốt hơn một chút sao? Xem chị ấy sợ anh như thế nào kìa."
Nhớ đến trước kia, cô cũng sợ anh, anh thật là có loại năng lực này. Khiến người khác sợ hãi, thần phục dưới chân anh.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com