Lương Mộc Tình nhíu mi: "Sau này chúng ta là người một nhà rồi, có chuyện gì cậu đều có thể tìm tôi."
Cô rút tay về, bước xuống xe, sau đó vẫy tay với cậu.
"Cám ơn cậu! Tạm biệt!"
Lương Mộc Tình đến trước cửa nhà, chuyện tối nay khiến cô hơi sợ, sao dạo này mình không yên ổn chút nào? Có người cướp đứa trẻ, mà khi cô và bạn ra ngoài chơi lại có người bắt nạt.
Cuộc sống cô không được êm đềm như trước kia, nhưng may mà Nam Cung Ngạo hôm nay không có nhà, nếu không chắc chắn cô sẽ bị xử tử hình luôn.
Cô nhớ đến Nam Cung Toàn, không ngờ cậu đã lớn thế rồi, hồi trước cô thấy được ảnh cậu lúc ra mắt nhà họ Nam Cung, khi đó cậu vẫn chỉ là một đứa trẻ.
Vợ chồng chú Năm nhà Nam Cung đều sống ở nước H, cô ở với nhà họ Nam Cung năm năm, chưa từng thấy bọn họ quay về nên chưa từng gặp người thật bao giờ.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com