Lúc Mạc Thanh Yên thắt xong cà vạt cho anh, dường như ngón tay cũng không nghe lời nữa rồi.
Cô vốn nghĩ mình có thể không thèm để ý đến, có thể đã quen thuộc rồi. Nhưng mà vóc dáng cái người nào đó quá đẹp, hơn nữa có một số chỗ cô muốn coi nhẹ cũng khó.
Cho đến khi người đàn ông đã ăn mặc chỉnh tề rồi, cô xoay người qua chỗ khác, trộm nuốt một ngụm nước miếng.
Thật sự là muốn đòi mạng cô mà. Sau này tuyệt đối không thể như thế nữa. Vừa rồi suýt chút nữa là cô không nhịn được nữa rồi.
Hình như mình đã thay đổi rồi, càng ngày tình cảm càng trở nên không câu thúc nữa.
Cô giơ tay túm túm mái tóc dài:
- Chồng à, chúng ta đi thôi.
Dù sao đây cũng không phải là nhà họ, hơn nữa còn là nhà của cô Hứa tiểu thư kia, thật là xấu hổ.
Lúc này, cửa nhà vệ sinh bị gõ vang:
- Tuyệt, hai người đã xong chuyện chưa vậy, tôi sắp không nhịn nổi rồi?
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com