Lệ Đình Tuyệt rũ mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, khẽ gật đầu.
"Ừ, trở về sẽ đi đăng ký kết hôn."
Trước kia anh luôn muốn đăng ký kết hôn với cô chính là vì muốn cô hoàn toàn trở thành người của anh, mặc kệ là trong cuộc sống hiện tại hay trên mặt pháp luật, cô phải hoàn chỉnh thuộc về anh.
Thật ra cũng không phải là anh không có cảm giác an toàn, mà đó là một loại trách nhiệm.
Nếu một người đàn ông ở cùng với bạn, đã làm chuyện vợ chồng mà lại không muốn đăng ký kết hôn với bạn, vậy hắn ta chắc chắn không đủ yêu bạn, hắn ta chỉ là đang để lại đường lui cho mình mà thôi.
Mà tờ giấy đăng ký kết hôn này, anh không những dùng để nhắc nhở bản thân mình mà còn là để cho cô có cảm giác an toàn.
Có đăng ký kết hôn, mặc kệ như thế nào đi chăng nữa, cô cũng sẽ luôn mang họ của anh.
Thời gian ngồi máy bay khá dài, Mạc Thanh Yên ngủ một giấc. Lệ Đình Tuyệt vẫn không ngủ, ngắm nhìn cô ngủ là điều mà anh thích làm nhất.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com