Khẩu súng cô mang theo bị lấy, nhưng cô còn những thứ khác để cứu mạng. Cho nên cũng không hề hoảng sợ, cô cầm lấy cái túi ở trước ngực, may mắn thay những thứ này không bị phát hiện.
Cô thở dài một hơi, rồi cất bước tiến vào.
Hôm nay cô mặc quần bò, có lót ren, bên trong là một chiếc áo sơ mi trắng, bộ trang phục rất bình thường và giản dị. Cô đeo khẩu trang, càng trông trẻ hơn, nhìn có chút giống học sinh trung học.
Tuy nhiên những người tới đây, chỉ cần có vẻ, bất kể tuổi tác, cũng không kể nghề nghiệp.
Ở trong Ám thị, không phân chia cấp bậc, nơi này tự do.
Cô đi vào toà nhà, giống như một trung tâm mua sắm bình thường, nó rất giống với chợ đen mà cô đã từng đi cùng Lệ Đình Tuyệt, nhưng chợ đen của anh bán rất nhiều thứ, chỉ cần anh trả giá, thì chợ đen có thể sẽ lên đạn.
Mà Ám thị, chỉ có vũ khí cùng thuốc thang, những thứ khác đều không có.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com