Mạc Thanh Yên cũng vừa bị dọa sợ, tên Lãnh Nhiên này vậy mà lại hành xử như thế với cô.
Lãnh Nhiên cũng tự hiểu được bản thân làm như vậy là không đúng nên chỉ biết gãi gãi đầu.
"Xin lỗi! Anh đã quen như vậy rồi, chỉ cần nhìn thấy phụ nữ gặp khó khăn thì liền muốn giúp đỡ. Thật! Anh với Tiểu Yên thật sự không có chút nào vượt qua tình cảm bạn bè. Em đừng nhìn anh như thế nữa được không?"
Mạc Thanh Yên nhìn Lệ Đình Tuyệt đen mặt, không nhịn được cười. Cô nghiêng người dựa vào, cọ cọ một chút.
"Đừng giận, về sau tay chân của mình đều giao cho cậu, muốn làm gì cũng được."
Đây hẳn là kiểu đáng yêu mà cô vừa học từ Angela. Con bé này vậy mà lại thích cọ tới cọ lui như thế, thật giống một con cún con. Nhưng mỗi lần như vậy đều khiến cô nảy sinh chút dễ chịu trong lòng, vì vậy cô để mặc kệ cô ấy muốn cọ thế nào thì cọ.
Lệ Đình Tuyệt nhìn Mạc Thanh Yên cọ mà ghen tị, cũng bị ảnh hưởng tới. Vì vậy đến ngồi bên cạnh cô, ôm vào lòng.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com