Thường Hạo ung dung cười một tiếng, hắn thua rồi.
Không biết Lý phi đi đâu rồi, chung quanh đều là cấm vệ, cho dù hắn muốn liều một con đường sống, cũng không có cơ hội.
Thua chính là thua, hắn phải nhận thua.
Hắn ngẩng đầu lên nhìn thấy Đông Bình trên cổng thành.
Đông Bình cụp mắt: "Ngươi đã tận lực với Lý Thường Hiển rồi, trong cung hôm nay giam hơn trăm cung nhân, cấm vệ sẽ xét kỹ từng người, cuộc chiến này đã kết thúc, Tây Hạ đã chết không ít người, không nên có thêm người chết oan nữa, nếu như ngươi chịu nói rõ ràng đầu đuôi, thì sẽ không có người vô tội bị nạn nữa."
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com