Công tước đại nhân mỉm cười gật đầu: "Đúng vậy, dù sao em cũng đang ở chỗ xa lạ. Trưa nay em định ăn trưa ở đâu?"
Cung Ngũ chỉ vào một hướng: "Tôi không biết chỗ nào ngon, mẹ tôi dặn ăn ở khách sạn chỗ tôi ở."
Công tước đại nhân ngập ngừng một hồi rồi nói: "Là khách sạn gần đây phải không? Khách sạn đó khá tốt nhưng thức ăn không được ngon lắm. Nếu em không chê thì tôi sẽ dẫn em đến một chỗ ngon hơn."
Cung Ngũ có chút do dự, "Nếu mẹ tôi biết nhất định sẽ nổi giận."
Công tước đại nhân mỉm cười nhẹ nhàng: "Không sao, tôi sẽ giải thích với cô Nhạc."
"Anh chắc chắn mẹ tôi sẽ không giận chứ?"
"Ừ, tôi chắc chắn. Cung Ngũ, mời đi bên này."
Lúc trước ở trong nước, Công tước đại nhân ra ngoài luôn có vệ sĩ đi theo. Vì thế khi Cung Ngũ lên xe, cô vô thức nhìn xung quanh xem có ai đi theo không.
"Anh Phí, chỗ chúng ta đi ăn có xa không? Lần đầu tôi đến đây, không quen thuộc chỗ này lắm, tôi sợ lát nữa không tìm được đường về."
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com