Anh ta cười thân thiện với Yến Thanh Ti một cái, Yến Thanh Ti hời hợt gật đầu.
Tô Tiểu Tam sờ sờ mũi, nhớ tới những gì trước đây anh nói với Yến Thanh Ti thì trong lòng cũng thấy không được tự nhiên, nếu không phải da mặt đủ dầy thì giờ đây mặt anh ta đã đỏ rần.
May mắn Yến Thanh Ti đang đeo kính, nếu không anh cũng chẳng dám nhìn vào ánh mắt của cô.
Tô Tiểu Lục cười hì hì nói: "Cô, anh họ, chị dâu, lên xe thôi..."
Sau khi lên xe, Tô Tiểu Lục bắt đầu nói chuyện phiếm với Yến Thanh Ti về những món ăn đặc sản của Tô Thành: "Chị dâu, chị có thời gian thì em đưa chị đi chơi..."
Nhạc Thính Phong lạnh lùng nói: "Phải cần tới cậu sao?"
Tô Tiểu Lục lập tức cứng miệng, được rồi, là cậu quên béng mất chính chủ còn đang ở đây.
Nhạc phu nhân không nhịn được, hỏi: "Tiểu Lục, gần đây ông bà nội nghĩ thông suốt rồi sao?"
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com