Đinh Phù cũng bị bao phủ bởi bóng tối, toàn thân run rẩy, bà ta thét lên: "Nhạc Bằng Trình, anh.... anh.... anh có còn là đàn ông nữa không đấy?"
Một người đàn ông vì muốn sống mà dám để người phụ nữ của mình phải hầu hạ những người đàn ông khác, hơn nữa không chỉ một người.
Loại đàn ông này còn không bằng súc sinh.
Yến Thanh Ti cười lớn, cô nói: "Được lắm, được lắm, ha ha... Nhạc Bằng Trình, ông quả nhiên là một kẻ thức thời, tâm trạng tôi đang tốt, đang rất vui, phản ứng của ông khiến tôi rất hài lòng! Sự lựa chọn chính xác của ông sẽ giữ lại cho ông một con đường sống."
"Chọn như vậy mới đúng, đàn ông mà, đàn bà như quần áo, một bà già năm mươi tuổi thế này chơi cũng chẳng còn gì vui sướng nữa đâu, chả sớm như cái bao tải rồi. Ông còn là ông chủ lớn có tiền trong tay, muốn bao em gái trẻ đẹp mà chẳng được? Ông nói có phải không nào?"
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com