Nhạc phu nhân bực bội nói: "Dù gì thì mẹ cũng chẳng thấy cô ta tốt ở chỗ nào cả."
Nhạc Thính Phong dí dí cái trán của Nhạc phu nhân: "Không sao, sau này vẫn còn nhiều thời gian mà, mẹ sẽ dần dần nhận ra thôi. Mẹ nói xem, mẹ đã từng này tuổi rồi sao vẫn giống trẻ con thế? Nhìn người đừng chỉ nhìn bề ngoài. Cái loại người như Yến Như Kha bề ngoài thì đối tốt với mẹ lắm, nhưng sau lưng lại cầm dao đâm mẹ, mẹ có biết được đâu."
Nhạc phu nhân bị con trai dạy dỗ cực kì không vui, đánh một phát vào cái tay của Nhạc Thính Phong: "Được rồi, được rồi, mẹ IQ thấp, dù sao cũng được thôi, thật là… ài, không ăn thì thôi."
Nhạc Thính Phong thở dài, chỉ số thông minh của mẹ anh cả đời này cũng chỉ có thể như thế mà thôi.
Nhạc phu nhân bực tức nói: "Tí nữa thì bị con làm cho quên mất, lễ trưởng thành của em gái Phương Niên là vào cuối tuần này đấy, con nhớ phải tới. Người ta mời bao nhiêu lần rồi, không đi là thất lễ lắm đấy."
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com