Chân trước của Tiểu Tịnh Trần vừa mới chạy ra ngoài căn phòng điều khiển, thì phía sau tất cả những ngọn đèn trong tầm nhìn của cô bé đều đã bị tắt hết đi rồi. Tầm nhìn đã quen thuộc với ánh sáng đột nhiên lại chìm vào bóng tối, cô bé hoàn toàn không có cách nào thích nghi được, chân cô bé trượt một cái, suýt chút nữa thì ngã xuống. Lúc này, vừa hay trên mặt đất lại có thêm một cơn chấn động mạnh mẽ, cùng với nó chính là tiếng nổ tung ầm ầm vang lên từ một nơi không biết nào đó. Tất cả lông tơ trên người Tiểu Tịnh Trần đều theo bản năng mà dựng đứng hết cả lên, giống như một con mèo xù xông khi bị giẫm phải đuôi, tóc mai ở bên tai cũng giống như bị điện giật mà lay động như lớp sóng biển.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com