Phó Minh Tuấn dường như lười hỏi tiếp, liền lạnh nhạt mở miệng nói: "Ngày mai đến trường sớm một chút, học sinh nghỉ quá hai tháng phải kiểm tra sức khỏe. Về nhà viết một bản kiểm điểm một nghìn chữ."
"Cái gì?" Cảnh Y Nhân mở to mắt nhìn chằm chằm Phó Minh Tuấn.
"Lỗ tai bị điếc không nghe thấy sao?"
"..." Kiểm điểm?
Chính là viết bản tự kiểm ấy à? Cô sợ cái này nhất, trước kia đã có lần tiên sinh bắt cô viết rồi.
Có một lần trong khi viết bị hoàng đế cữu cữu nhìn thấy, hoàng đế cữu cữu chỉ hận không thể cười ra nước mắt, còn nói với cô đây căn bản không phải là bản tự kiểm, mà chính là thư "khiêu chiến" gửi cho tiên sinh.
…
Buổi chiều chỉ có một tiết học.
Cảnh Y Nhân tan học rất sớm.
Trên đường trở về, cô gặp một chuyện khiến cô rất hưng phấn.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com