La Mỹ Mỹ lén nuốt một ngụm nước bọt rồi mới nhỏ giọng trả lời: "Tôi quen cô Cảnh ở lớp học múa. Cô ấy hẹn tôi cùng đi ăn."
"Vậy còn anh?" Lục Minh liếc nhìn huấn luyện viên.
"Tôi… tôi là huấn luyện viên của cô Cảnh…"
Nghe vậy, Lục Minh nhướn mày: "Cảnh Y Nhân cũng mời anh dùng bữa?"
"…" Huấn luyện viên lo lắng tới mức không dám trả lời. Lục Minh cũng kiên trì đợi.
Thực sự huấn luyện viên không chịu đựng được bầu không khí hãi hùng bao quanh mình như thế này, cả người đổ mồ hôi, anh ta mặc kệ, nhắm mắt lại rồi mở miệng nói: "Là tôi mời cô Cảnh ăn cơm."
"…" Lục Minh mím môi, nhướn mày, bình tĩnh nhìn huấn luyện viên: "Mời cô ấy ăn cơm mà gọi mười chai rượu?"
"…" Huấn luyện viên lén nuốt nước bọt, nghẹn họng, không dám thở mạnh lấy một cái.
Lục Minh bình tĩnh nhìn anh ta một hồi, sau đó liếc mắt nhìn quản gia Ngô.
Quản gia Ngô lập tức hiểu, đi vào kho gói mấy chai rượu mạnh ra.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com