Mino tiến đến gần cô, cong môi cười nói: "Cô còn do dự cái gì? Ngài Tư cũng đâu có tin cô, tất cả mọi chứng chứ đều chỉ về phía cô cả. Cô không trốn, chẳng lẽ muốn ở lại đây làm người chịu tội thay sao?"
Mino nói đến đây thì mắt của cô ta híp lại, khóe môi cong lên, chỉ cần Trang Nại Nại rời đi thì giữa Trang Nại Nại với ngài Tư sẽ không còn khả năng quay lại.
Trang Nại Nại nhỏ giọng nói: "Vậy nên tôi phải rời đi sao?"
Mino gật đầu, "Đúng thế, cô phải chạy thật nhanh đi, nếu không thì không còn kịp nữa đâu."
"Nhưng tôi phải đi đâu bây giờ?" Dường như Trang Nại Nại đang rất mê man.
Mino nói, "Không được đi ra nước ngoài! Trước hết cô cứ tìm một chỗ nào đó tránh một chút, đất nước Trung Quốc này lớn như vậy, bọn họ muốn tìm một người cũng không dễ."
"Sau đó tôi sẽ trở thành tội phạm bị truy nã, phải sống trong bóng tối, không thể sống một cách quang minh chính đại nữa sao?"
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com