Ở trên giường lăn qua lăn lại, làm thế nào cũng không ngủ được, cô vốn là một người thiếu kiên nhẫn, bây giờ đối mặt với nghi ngờ, kiên nhẫn đã sớm dùng hết. Cô dứt khoát ngồi dậy, mặc đồ ngủ đi lại trong phòng, sau đó lẳng lặng nghiêng đầu lắng nghe âm thanh ở thư phòng cách vách.
Trong cơn hốt hoảng, dường như cô nghe được tiếng động nhỏ.
Tư Chính Đình còn chưa ngủ?
Trang Nại Nại chạy ra ban công, từ ban công có thể nhìn thấy cửa sổ thư phòng. Mặc dù đã kéo rèm nhưng bên trong đèn vẫn còn sáng. Mắt cô sáng lên, phủ thêm một cái áo khoác, hào hứng chạy lại thư phòng Tư Chính Đình.
Đến cửa thư phòng, Trang Nại Nại lập tức dừng bước.
Đứng bên ngoài cửa, cuối cùng cô cũng nhớ tới chuyện hôm nay Cố Tinh San đến đã làm cho anh không vui.
Trang Nại Nại thở dài, cúi thấp đầu.
Có một số việc, một số lời phải nói rõ ràng thì sau này mới có thể thản nhiên đối mặt với nhau.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com