Cô ngồi trước bàn trang điểm, cầm điện thoại nhưng lại do dự, lúc này có nên gọi cho anh không?
Nhưng anh sẽ nghe máy sao?
Đang rối rắm, Trang Nại Nại ngẩng đầu lên thì lại trông thấy một mảnh lụa màu đỏ ở cạnh bàn trang điểm, đây chính là mảnh lụa dùng để gói chiếc vòng tay mà Đinh Mộng Á tặng cô.
Nghĩ đến đó, Trang Nại Nại bỗng cảm thấy hình như hành vi lúc sáng của mình hơi quá đáng. Dù không thích Đinh Mộng Á, dù giữa cô và bà ấy có thù hận, nhưng thứ bà ấy đích thân gửi tặng cho mình như vậy chắc hẳn có ý nghĩa gì đặc biệt với nhà họ Tư.
Thật ra Trang Nại Nại đã sớm nhận ra thùng rác trong phòng bọn họ chỉ là đồ trang trí, công dụng duy nhất chỉ là để vứt ít giấy vệ sinh sau chuyện giường chiếu.
Mà lúc sáng, túi rác cũng vừa mới thay, vì thế cô ném mạnh chiếc hộp kia vào đó cũng chỉ để trút giận, bởi vì cô biết rất rõ sẽ không có ai dọn lại.
Trang Nại Nại cam chịu đứng dậy đi đến chỗ thùng rác, định nhặt lại chiếc vòng tay kia.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com