Quanh người Sở Ninh Dực bỗng tỏa ra khí lạnh khiến bác sĩ run rẩy cả người.
Thủy An Lạc ổn định lại hơi thở, cố gắng thả lỏng hai chân để bác sĩ từ từ cởi giày ra.
Móng chân cái của cô gần như đã bật hết ra, nhìn chỉ thấy máu thịt lẫn lộn.
Sở Ninh Dực đau lòng vô cùng nhưng vẫn vươn tay ôm lấy đầu cô áp vào ngực mình, "Đừng nhìn."
Bác sĩ nhìn xong nhíu mày, "Quá nghiêm trọng, ở đây không có thuốc tê, chỉ có thể xử lý đơn giản trước được thôi, sau đó vẫn phải đến bệnh viện."
Thủy An Lạc đau dữ dội, bàn tay nhỏ nhắn túm chặt lấy quần áo của Sở Ninh Dực, thân thể run lên trong lòng anh.
Sở Ninh Dực ôm chặt lấy cô, vừa gọi điện sắp xếp xe cứu thương, vừa hỏi bác sĩ thuốc giảm đau cho cô bớt đau trước.
"Đều tại anh, tại anh hết." Thủy An Lạc khóc hu hu, giọng đã run đến mức không nói được thành lời.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com