"Bọn họ tới cứu chúng ta rồi!" Đàm Quý Nhân vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, kéo tay hai đứa bé, nói: "May quá! Chúng ta được cứu rồi!"
Cô muốn chạy ra ngoài nhưng Hoắc Thiệu Hằng lại lùi về sau ẩn thân, đồng thời nhanh chóng hạ lệnh qua tai nghe bluetooth: "Tất cả mau rút lui! Tất cả mau rút lui! Lập tức chấp hành!"
"Thủ trưởng! Vậy anh phải làm thế nào?" Trong tai nghe bluetooth truyền tới giọng nói run rẩy của Triệu Lương Trạch.
"Không cần lo cho tôi, các cậu mau chóng rút lui đi, đây là mệnh lệnh! Hãy rời khỏi khu đường này, rút lui theo tuyến đường đã bàn trước đó! Đây là mệnh lệnh!" Vào thời điểm này, giọng điệu của Hoắc Thiệu Hằng vẫn trầm ổn bình tĩnh lạ thường.
Lồng ngực của Triệu Lương Trạch đau đến quặn thắt, chỉ hận bản thân sao lúc ấy không trói chặt Đàm Quý Nhân lại!
Cô ta chạy loạn như vậy làm gì cơ chứ!
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com