Hôm nay cô về trường, Hoắc thiếu cũng không lộ diện, chỉ để Âm Thế Hùng đưa cô đi.
Chẳng phải là anh rất bận rộn sao?
Sau một thoáng kinh ngạc, trong lòng Cố Niệm Chi lại cảm thấy chua xót. Cô ngẩng đầu lên, hơi tủi thân nhìn Hoắc Thiệu Hằng đang bước từng bước về phía mình.
Hoắc Thiệu Hằng lại không hề nhìn cô. Anh không ngờ rằng Hà Chi Sơ lại xuất hiện ở đây.
Người này từ nước ngoài trở về nhanh thật, rất kịp lúc…
Trong lòng anh hơi chua chua, nhưng trên mặt vẫn nhẹ nhàng như mây trôi nước chảy, mỉm cười chìa tay ra với Hà Chi Sơ, "Giáo sư Hà đúng không nhỉ? Rất hân hạnh được gặp anh."
Nói cứ như thể đây là lần đầu tiên bọn họ gặp mặt vậy, rõ ràng trước đó đã gặp rất nhiều lần rồi.
Cố Niệm Chi hơi giật mình nhưng lại không lên tiếng, ánh mắt chỉ nhìn qua nhìn lại gương mặt của Hoắc Thiệu Hằng và Hà Chi Sơ, không biết hai người này có ý gì.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com