Lời cảm khái của Vương Bảo Nhạc rơi vào tai Kim Đa Minh khiến hắn thộn mặt ra, há miệng muốn nói gì đó, nhưng để ý thấy Vương Bảo Nhạc liếc mắt nhìn mình một cái.
Trong ánh mắt này như mang theo uy hiếp, Kim Đa Minh lập tức xấu hổ cười gượng nên nuốt lời muốn nói xuống.
Nhưng nếu bảo hắn trái lương tâm để nịnh nọt thì lúc này hắn thật sự không thể làm được nên hắng giọng một cái, lấy một tấm thẻ ngọc ra khỏi vòng tay trữ vật đưa cho Vương Bảo Nhạc.
"Đây là bảng cống hiến của bách tử Liên bang các ngươi mà Liên bang đã công bố, ta cố ý mang tới đưa cho ngươi đấy!"
Kim Đa Minh vừa nói xong thì Vương Bảo Nhạc lập tức cảm thấy hài lòng, hai mắt cũng sáng lên, vừa nhận xong thì lập tức mở ra xem.
Khi thấy tên của mình chễm chệ đứng đầu, lại hơn hẳn Lý Di đứng thứ hai hơn mười bản công pháp thì trong lòng của hắn lại càng thỏa mãn hơn, cảm thấy mình chỉ cách chức Tổng thống Liên bang này một lần quay về nữa mà thôi.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com