Dõi mắt nhìn Lý Uyển Nhi rời đi, Vương Bảo Nhạc cảm thấy hơi đau đầu, bởi vì kẻ đứng sau vụ này khiến hắn rất khó giải quyết. Nhưng may mà tâm lý hắn vẫn khá bình tĩnh, thầm nghĩ giỏi cách mấy cũng chỉ là một tên minh nô mà thôi, từ cái tên này là có thể nhìn ra, trong mắt chị đẹp thì đối phương chỉ là nô tài, mình mới là chủ nhân.
Nghĩ vậy, trong lòng hắn cũng thoải mái hơn hẳn.
"Chẳng có gì to tát cả, không phải vẫn còn có chị đẹp đấy sao! Nếu thật sự không được thì mình sẽ nhờ chị đẹp ra tay trấn áp tên điêu nô đó!"
"Nhưng muốn nhờ chị đẹp ra tay thì vẫn phải bỏ công dỗ ngọt mới được."
Vương Bảo Nhạc nghĩ vậy thì cảm thấy rất chí lý, đồng thời cũng cảm khái cuộc đời mình thật lắm gian truân, tất cả khó khăn đều phải tự mình giải quyết, dẹp tan mọi trở ngại.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com