Thấy thần sắc của Vương Bảo Nhạc như thế, Tông chủ của Đạo viện Phiêu Miễu cũng mỉm cười. Ông chẳng muốn vì một chuyện Đạo viện Phiêu Miễu không thể không tham gia khiến cho một đệ tử ưu tú mà ông hết sức xem trọng sinh ra ác cảm với đạo viện.
Chắc hẳn Thái thượng Trưởng lão cũng nghĩ như thế nên lần này mới tự mình ra tay trả thù cho Vương Bảo Nhạc. Ông giữ lại một mạng cho lão bà kia không phải vì thương cảm mà là muốn trừng phạt nặng hơn, đồng thời cũng cảnh cáo những thế lực khác và bày tỏ bất mãn đối với Đạo viện Bạch Lộc, thậm chí là cả Tổng thống Liên bang!
Biểu hiện của Vương Bảo Nhạc lúc này cũng khiến ông cảm thấy tất cả những việc này không hề phí công nên lại trò chuyện với Vương Bảo Nhạc thêm một chút nữa. Trước khi đi, ông còn đưa cho Vương Bảo Nhạc một bình thuốc chữa thương, tổng cộng có ba viên, mỗi viên đều phát ra ánh sáng năm màu, giá trị cực lớn. Đến lúc mấu chốt nhất, ba viên đan dược này chính là ba cơ hội sống còn.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com