Ngay khi hai chữ này vang lên thì tựa như ngôn xuất pháp tùy, một lời định càn khôn!
Các chủ xụi lơ, gương mặt tái nhợt không còn chút máu, nhưng vẫn tranh thủ cúi đầu vô cùng cung kính. Ông ta đã như thế, những vị phó các chủ sau lưng ông ta cũng càng như thế.
Tuy những việc này không liên quan gì tới mình, nhưng những người xung quanh tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình tiểu nhân vật nghịch tập của Vương Bảo Nhạc, nên ai nấy đều vô hùng hưng phấn và háo hức, thậm chí còn có cả cảm giác tự hào lây, đồng loạt cúi đầu với trời cao.
Lâm Thiên Hạo lúc này thì chỉ cảm thấy toàn thân bị hút rỗng, nỗi đắng chát trong lòng dâng lên cuồn cuộn. Dường như tất cả mọi âm thanh xung quanh đều không lọt vào tai của hắn. Trong lúc mê man, hắn bất giác nhìn về phía Vương Bảo Nhạc, một cảm giác bất lực sâu sắc chợt trào dâng lên lòng hắn.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com