Nhìn vẻ mặt chân thành của Đới Thanh Thanh, Vân Tiên cũng khẽ mỉm cười.
"Xin chào, tôi là Vân Tiên." Vân Tiên đưa tay ra bắt tay với Đới Thanh Thanh, nói.
"Hì hì." Sau khi thu tay lại, Đới Thanh Thanh nở nụ cười tươi tắn, trông như một thiếu nữ ngây thơ chưa trải sự đời.
Đương nhiên, Vân Tiên đã hiểu tình huống vừa rồi, nếu không phải Đới Thanh Thanh kịp thời đứng ra nói mình là bạn của cô ấy thì người phụ nữ kia sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy.
Cho nên, nếu nghiêm túc xem xét thì có thể coi như Đới Thanh Thanh đã giúp cô một lần.
"Đúng rồi, sao cậu lại đắc tội với chị ta vậy?" Qua cái bắt tay vừa nãy, hai người coi như đã làm quen với nhau, Đới Thanh Thanh cười hỏi Vân Tiên.
Vân Tiên kể lại ngắn gọn chuyện vừa rồi.
Sau khi nghe xong, Đới Thanh Thanh hơi tức giận, lên tiếng bất bình thay cho Vân Tiên: "Trước giờ chị ta đều như vậy, luôn coi mình là cái rốn của vũ trụ, thật ra tôi đã không ưa chị ta từ lâu rồi."
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com