Trong nháy mắt, vạt áo trước ngực cô bị nước mắt của đứa nhóc con làm ướt đẫm, kèm theo đó là tiếng khóc lóc kể lể như tiếng ma quỷ đinh tai nhức óc: "Mẹ ơi, hu hu hu… Mẹ nhất định phải phân xử cho Đản Đản, Đản Đản còn khổ hơn cả cây cải thìa dưới đất kia…"
Con còn biết cả cây cải thìa sao? Cho nên mới bảo, rốt cuộc lúc trước con đã xem hết bao nhiêu kịch sến sẩm rồi hả?
Bên ngoài còn có cả lão già vừa uống rượu vừa nấc cụt, cười hê hê với cô: "Đồ nhi ngoan, rượu sắp hết rồi, còn không tiếp tục ủ thêm một ít cho sư phụ hay sao. Với lại, món canh thịt rắn ban sáng đúng là ngon mất lưỡi, tối hôm nay sư phụ cũng muốn ăn nữa!"
Haizz… Hột Khê cảm thấy, cô tình nguyện đi diệt trừ một trăm nhà họ Mộ Dung và đối đầu với mười mấy tên mặc áo choàng chứ không muốn ứng phó với hai kẻ dở hơi một lớn một bé này.
Cuộc sống thật quá gian nan!
…
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com