Tiêu Hi Thần ném bom phải ném trúng đích mới hài lòng: "Đúng vậy, con là đứa con trai không có chí cao như vậy đó, hai người đuổi con ra khỏi nhà luôn đi!"
Hai ông bà nhà họ Tiêu: "..."
Thành Du Nhiên mắt chữ A mồm chữ O nhìn về phía Tiêu Hi Thần, rốt cuộc anh định làm gì cơ chứ?
"Con biết, hai người nhất định muốn cắt đứt quan hệ với con." Tiêu Hi Thần thở dài một tiếng, "Con trai rời khỏi nhà họ Tiêu nhất định sẽ cố gắng làm việc kiếm tiền, để ngày sau quay về báo hiếu cho bố mẹ! Du Nhiên Nhiên, chúng ta đi thôi! Đừng để bố mẹ anh nhìn thấy đứa con bất hiếu này!"
Nói rồi anh kéo lấy tay Thành Du Nhiên, định quay đi rời khỏi đây.
Ông Tiêu bà Tiêu không giữ nổi bình tĩnh, ông Tiêu đập bàn mạnh cái "rầm" rồi nói, "Láo toét! Đây là thái độ của con khi nói chuyện với bố mẹ à?"
Tiêu Hi Thần chớp mắt, "Ủa, không phải chúng ta đã cắt đứt quan hệ rồi sao?"
Cắt đứt cái con khỉ! Nãy giờ có mình cậu nói nhảm thôi cậu hiểu không!
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com