"Báo cáo thiếu chủ, đã tìm được đồ rồi." Quân của Tô Bồi Ân báo cáo.
Tô Bồi Ân nhàn nhã nhìn chén trà trong tay, uống một ngụm, trà có vị thanh mát, hơi đắng. Y đặt chén trà xuống, bình thản ra lệnh: "Hủy đi."
"Vâng." Quân của y lui ra ngoài.
Tô Bồi Ân lại nâng chén trà lên, uống một hơi cạn sạch trà trong chén. Nếu mình đã ngâm trà đắng thì phải nhắm mắt nhắm mũi mà uống cho hết.
Tiếng gõ cửa chợt vang lên.
"Đã bảo các anh hủy đi rồi mà? Còn có chuyện gì?" Trong dáng điệu lười biếng của Tô Bồi Ân còn toát ra vẻ sốt ruột.
Tô Ly đẩy cửa bước vào: "Con hủy cái gì?"
Tô Bồi Ân rũ mắt xuống, hàng mi dài che khuất đôi mắt u ám, y chẳng buồn để ý đến Tô Ly: "Muộn thế này rồi, sao hoàng hậu không báo một tiếng đã đến phòng cháu? Không sợ có người nói ra nói vào à?"
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com