Hoắc Vi Vũ dùng dụng cụ lấy máu chích Cố Hạo Đình một cái. Cố Hạo Đình quay sang nhìn cô.
"Em có việc cần dùng." Hoắc Vi Vũ giải thích.
Đến mạng hắn còn có thể cho cô, đương nhiên là không nề hà gì một chút máu với cô rồi.
"Tiểu Vũ, có chuyện này anh muốn trao đổi với em." Cố Hạo Đình nói với giọng trầm buồn.
Hoắc Vi Vũ nhét dụng cụ lấy máu vào túi. Cô có dự cảm không lành: "Sao vậy anh?"
"Lần này đến nước M tham gia tranh tài, em ở lại quân khu, chờ anh về." Nói xong, Cố Hạo Đình nhìn cô lo lắng.
Hoắc Vi Vũ biết ngay hắn sẽ nói như vậy.
"Em phải đi cùng anh, không có lựa chọn khác. Anh không đưa em theo thì em sẽ giận đấy." Hoắc Vi Vũ nói rất nghiêm túc.
"Cuộc tranh tài này vô cùng nguy hiểm. Em đi theo sẽ làm anh phân tâm." Cố Hạo Đình nghiêm nghị nói.
Hai mắt Hoắc Vi Vũ đỏ lên, cô vùng vằng: "Lần trước em bị nhiễm virus còn nguy hiểm hơn cuộc tranh tài của anh, anh tới làm gì?"
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com