"Bà cô của tôi ơi, tôi sai rồi mà, cô đánh tôi cũng được, tôi không đánh trả, không mắng trả cô đâu." Trung tá Thượng vừa theo sát Hoắc Vi Vũ vừa lải nhải.
Hoắc Vi Vũ không thèm đếm xỉa đến anh ta mà chỉ rảo bước đi nhanh, trong đôi mắt xinh đẹp ánh lên tia nhìn sắc bén.
Chuyện thả rắn và tặng hoa cúc lần này không phải do Cố Kiều Tuyết làm.
Cô ta không cần phải nguyền rủa mình như thế.
Hung thủ biết rõ khúc mắc giữa cô và Cố Kiều Tuyết, hơn nữa còn là phụ nữ!
"Trung tá Thượng này, trong nhà lớn họ Cố có camera an ninh không?" Hoắc Vi Vũ hỏi với giọng điệu giải quyết việc chung.
"Không có, nhưng ngoài ngã rẽ có camera an ninh." Bây giờ Trung tá Thượng cung kính vô cùng, hỏi gì đáp nấy.
"Anh có lấy được video giám sát ra không?" Hoắc Vi Vũ lại hỏi.
"Chắc là quản lý khu nhà bên kia sẽ có." Trung tá Thượng đáp.
Hoắc Vi Vũ nóng lòng muốn chứng minh mình trong sạch nên tạm thời làm hòa với Trung tá Thượng.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com