Hoắc Vân Thâm tìm bộ phim "Phong Cảnh" mà Cảnh Hi từng diễn cho cô xem tiếp. Sau khi xem xong phim, anh lại hỏi cô có cảm tưởng gì.
Cảnh Hi biết, anh đang muốn hỏi cô có nhớ ra gì không. Cô vẫn lắc đầu và nói: "Xin lỗi bệ hạ, tôi không muốn xem nữa. Tôi hơi mệt, muốn nghỉ ngơi một lát."
"Vậy được, anh đưa em về phòng."
Anh muốn bế cô về nhưng cô từ chối, tự mình đứng dậy bước đi.
Hoắc Vân Thâm nhìn thấy cô tránh né anh như vậy rồi lại nhìn bóng dáng và đôi mắt buồn rầu của cô, hai hàng lông mày của anh liền nhíu lại.
Rốt cuộc cô đã nhớ ra gì đó hay không hề nhớ được một chút gì?
Có phải anh hơi vội vàng quá rồi không?
...
Lúc đầu, Cảnh Hi chỉ muốn tránh né Hoắc Vân Thâm nên hơi thiêm thiếp đi, nhưng khi tỉnh dậy thì trời đã tối.
Cô ra khỏi phòng, bước ra ngoài nhưng chẳng thấy bóng dáng ai. Cô tìm khắp một lượt nhưng không thấy ngài quốc vương đâu.
Có phải anh đã ra ngoài rồi không?
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com