"Chú đó là quốc vương. Chú ấy tìm mẹ bàn chút việc thôi."
"Nhưng trông chú ấy rất hung dữ. Con không thích chú quốc vương đó." Tiểu Thiết Ngưu nói ra cảm nhận của mình.
Cảnh Hi cũng không thích quốc vương, nhưng cô vẫn giải thích cho bé: "Thật ra, chú ấy không hung dữ đâu. Đó là ba của vương tử nhỏ, giống như ba con vậy, họ đều là những người cha yêu thương con mình. Tuy chú ấy nhìn có vẻ hung dữ, nhưng chỉ là con hổ giấy thôi. Không có gì đáng sợ cả."
Cảnh Hi chỉ muốn dỗ con, thuận tiện tự an ủi bản thân một chút thôi, vì lần nào cô gặp quốc vương cũng bị dọa sợ đến nhũn cả chân tay.
"Mẹ ơi, khi nào chúng ta về nhà ạ? Con nhớ ba lắm." Tiểu Thiết Ngưu lại hỏi.
Từ nhỏ, Tiểu Thiết Ngưu và Mặc Ngự Thiên đã sống nương tựa vào nhau, tình cảm giữa hai ba con rất sâu đậm. Chỉ cần hơn nửa ngày không được gặp ba là Tiểu Thiết Ngưu đã thấy nhớ hắn rồi.
"Nhanh thôi. Một lát nữa là về đến nhà rồi."
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com