May mắn Diệp Tầm phản ứng nhanh, kịp thời chạy sang đỡ lấy cô bé.
Anh ấy vừa đặt cô bé xuống thì thấy Hoắc Vân Thâm lại muốn bắt lấy Hứa Hi Ngôn. Diệp Tầm nhanh chóng chạy sang ngăn cản Hoắc Vân Thâm, đẩy anh vào trong phòng sách rồi đóng cửa lại.
Anh ấy ôm Hứa Hi Ngôn lên rồi hét với Anh Bảo: "Con gái cưng, chạy mau!"
Ba người cùng nhau chạy xuống dưới lầu, vào phòng rồi đóng cửa lại.
Hứa Hi Ngôn không yên tâm về Hoắc Vân Thâm, nên dù nửa đêm cũng gọi cho Cố Nhất Từ đến để xử lý vấn đề.
"Tiểu Hi Hi, em không sao chứ?"
Diệp Tầm thấy sắc mặt của cô trắng bệch, tinh thần cũng không tốt.
"Em không sao, nghỉ ngơi một chút là khỏe thôi."
Hứa Hi Ngôn chỉ bị động thai một chút.
"Tình trạng này của đại ca có hay xuất hiện không?"
Diệp Tầm không dám tưởng tượng, nếu hôm nay anh ấy không lên lầu, có phải Anh Bảo đã bị Hoắc Vân Thâm ném từ trên lầu xuống rồi không?
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com